Trên đường quay về, Lục Trung Quân không nói lời nào, nhưng chân bước cũng đã chậm hơn rất nhiều. An Na tay siết chặt chiếc túi đựng băng vệ sinh, luôn len lén liếc nhìn Lục Trung Quân, biểu hiện vô cùng ấm ức. Trở lại nhà khách, Lục Trung Quân đưa An Na đến tận cửa phòng.
– Lục Trung Quân, chuyện tối nay anh có bị gì không? Hay là tôi đi Cục công an làm chứng cho anh nhé?
Rốt cuộc An Na không kìm được, thấy anh định bỏ đi thì vội nói một câu.
Vừa nãy anh ra tay quá hung hãn, cô nhìn thấy cũng sợ hết hồn, gã đầu húi cua kia hình như có chống lưng, nhỡ đâu gã trả thù thì sao, trong lòng cô rất lo lắng cho anh.
– Không phải chuyện của em. Em đi vào ngủ đi.
Lục Trung Quân sẵng giọng, bỏ đi.
Lúc anh quay người đi, An Na nhìn thấy chỗ mu bàn tay của anh có chỗ bị rách, máu rỉ ra, hẳn là lúc nãy đánh nhau bị thương.
– Ối tay anh chảy máu kìa. Anh chờ chút, để tôi đi lấy thuốc sát trùng cho anh…
– Em bớt chuyện đi, không chết được đâu.
Lục Trung Quân vẩy máu trên tay, quay đi.
An Na nhìn theo bóng anh biến mất ở hành lang, trong lòng trào lên cảm giác ấm ức oan uổng, buồn bã mở cửa phòng, đi thay băng vệ sinh xong ngồi thừ ra ở mép giường, cuối cùng không kìm được chạy ra ngoài, gõ cửa phòng Phó huyện trưởng Uông.
Phó huyện trưởng Uông còn chưa ngủ, đang xem tài liệu công văn trong phòng, ra ngoài mở cửa thấy là An Na, hỏi cô có chuyện gì. An Na liền đem chuyện vừa rồi mình ra ngoài mua đồ gặp phải lưu manh, rồi được Lục Trung Quân cứu mình nói lại một lần.
– Phó huyện trưởng Uông, người đó mang súng, còn nói bố làm ở tòa án. Cháu sợ họ sẽ không bỏ qua cho Đội trưởng Lục ạ.
Phó huyện trưởng Uông rất ngạc nhiên, hỏi chi tiết thêm nữa, biết có hai cảnh sát đã dẫn người đi thì an ủi:
– Không sao đâu, đừng lo lắng. Tòa án cũng không thể làm ẩu được. Tiểu Lý, cháu có sao không? Nguy hiểm quá, may mà có Tiểu Quân. Lần sau cháu gặp chuyện, có gì cứ nói với chú là được, đừng một mình ra ngoài.
– Phó huyện trưởng Uông, cháu chỉ sợ họ trả thù thôi…Đội trưởng Lục đánh người ta…khá nặng….
An Na ấp úng miêu tả lại tình hình lúc ấy, Phó huyện trưởng Uông nghe nói Lục Trung Quân đã tháo khớp tay người ta, còn cầm súng đập đầu đối phương thì sắc mặt nặng nề, ho khan một tiếng lắc đầu nói:
– Cái cậu này ra tay cũng nặng quá….
Dừng một chút lại nói tiếp,
– Chú biết rồi, cháu cứ về nghỉ đi. Ngài mai tiễn đoàn Pháp đi rồi chú sẽ gọi điện hỏi tình hình, hẳn là không có vấn đề gì lớn đâu.
– Chú Uông, nếu cần cháu làm chứng thì cứ gọi cháu ạ. – An Na nói, – Dẫu sao, cháu cũng là người trong cuộc, Đội trưởng Lục cũng vì giúp cháu thôi.
– Được rồi, cháu về nghỉ trước đi.
An Na bụng đầy tâm sự trở về phòng. Lúc đi ngủ mãi không yên giấc, bụng lại nhẩm đau, còn khó chịu hơn trước. Lăn lộn trên giường mãi không ngủ được, cô bò dậy, đi xuống lầu mượn nhân viên phục vụ túi nước nóng, về phòng rót nước ấm trườm bụng cũng không có tác dụng, đành phải ôm cái bụng đau đi ngủ, đến tận hai ba giờ sáng, mới mơ màng ngủ được. Tờ mờ sáng, khách ở phòng khác đi lại bên ngoài hành lang, An Na bị đánh thức, cô cầm gương lên soi, thấy hai mắt mình sưng vù, vành mắt đen sì như gấu mèo.
Cô đi ra ăn sáng thì gặp Phó huyện trưởng Uông. Cô vội hỏi tin tức tối qua. Phó huyện trưởng Uông nói:
– Không sao rồi. Chú đã phản ánh tình hình cho thị trưởng. Thị trưởng vô cùng coi trọng, đã chỉ thị công an nghiêm túc xử lý. Bố của gã kia là phó chánh tòa án thành phố, biết con trai gây chuyện ngay tối hôm qua đã tới đồn công an rồi, nói là khẩu súng kia của mình, không biết đã bị cậu con trai trộm đi từ lúc nào, còn nói sẽ không bao che gì cả. Vợ chồng ông ta còn định đi tìm cháu để xin lỗi nữa.
An Na nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm:
– Không cần xin lỗi đâu ạ.
– Đúng rồi Tiểu Lý, chú có việc còn phải ở lại thành phố hai ngày, xem tinh thần cháu không được tốt, hai ngày qua mệt mỏi lắm đúng không? Hôm nay tiễn khách xong, chú bảo Tiểu Quân đưa cháu về. Cháu về nghỉ ngơi cho khỏe đi.
An Na ngây người, trước mắt hiện ra vẻ lạnh lùng của Lục Trung Quân tối qua khi nhìn mình, trong lòng không rõ tư vị gì, chỉ vâng một tiếng.
…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!