Chương 44: Giám Định Và Thưởng Thức Tác Phẩm Điện Ảnh Kinh Điển

Màn đêm buông xuống, cuối cùng bốn người phòng 606 mới có cảm giác đang ở trong phim.

Xung quanh như bị tua nhanh, thời gian lướt qua với tốc độ không tưởng, bốn người chỉ kịp thương lượng sơ sơ, còn chưa kịp bắt đầu chuẩn bị thì màn đêm đã xuất hiện ngoài cửa sổ.

Khung cảnh ngoài cửa sổ chỉ còn là những mảng mờ mờ, nhiệt độ trong phòng dường như cũng tụt xuống vài độ.

Không cần nói nhiều, tất cả mọi người đều ăn ý sẵn sàng đạo cụ.

Khi nội dung cốt truyện đi đến cuối cùng, phó bản này mới để lộ mối nguy hiểm.

Quách Quả nắm sợi dây chuyền giọt nước trên cổ, đứng trước ban công tập trung tinh thần nhìn chằm chằm bên ngoài, một lúc sau cô ấy lùi lại: "Tối quá, nhưng không phải kiểu tối của ban đêm bình thường, mà..."

"Giống như có vô số bóng đen chen chúc lúc lúc khiến cả thế giới biến thành màu đen." Đường Tâm Quyết miêu tả hộ cô ấy.

"Đúng!" Quách Quả gật đầu thật mạnh, hít sâu một hơi: "Cái bóng đen này giống đám quỷ lang thang biết nhập vào người trong "Hướng dẫn bảo vệ bốn mùa", nhưng chúng nó có thêm một chút khí đen so với đám quỷ lang thang đó."

Dù đám khí đen đó có thể hiện điều gì đi chăng nữa thì lúc này bên ngoài cũng đang vô cùng nguy hiểm.

"À, đúng rồi." Quách Quả sực nhớ ra điều gì, nói với ba người: "Lúc nãy khi gọi video với sư phụ Ngụy Tiên, tớ thấy sau lưng ông ta có một người."

Một người?

Đường Tâm Quyết nhíu mày, cô tin chắc rằng mình chỉ thấy mỗi một tên mập, vậy tức là Quách Quả nhìn thấy quỷ.

"Cậu nhìn bằng mắt âm dương à?"

Quách Quả gật đầu, còn đưa tay miêu tả một chút: "Người đó là một nam thanh niên trông còn khá trẻ, chắc tầm tuổi bọn mình, trên cổ có một vết thương cực lớn giống y như quỷ không đầu trên phim ấy, vết thương ở cùng vị trí với đám Kim Văn."

Kết nối với tin tức mà bọn cô có được là vừa khớp với bốn nam sinh mới chết tuần trước.

Lúc sư phụ Ngụy Tiên định lừa bịp mọi người, chính con quỷ đứng sau lưng gã ta lắc đầu nên Quách Quả mới biết gã ta đang nói dối.

Chỉ tiếc mắt âm dương của cô ấy mới sơ cấp và thời gian gọi video cũng khá ngắn ngủi nên không moi thêm được tin tức gì nữa.

Cùng một phó bản mà gặp liền hai NPC thân thiện khiến những người đã quen với đám NPC chỉ giỏi đào hố như điên kia không khỏi cảm thán.

"Tiếc là..."

Trương Du đang định nói gì thì thấy Đường Tâm Quyết giơ tay ra hiệu im lặng.

Ngoài cửa phòng ngủ có tiếng bước chân dồn dập bắt đầu từ phía đầu cầu thang.

Một người, hai người...! Dường như có một đám đông đang hoảng loạn chạy trốn về phía này.

Có tiếng hét vang lên, dường như một nữ sinh nào đó vừa trượt chân.

Sau đó là tiếng bước chân càng thêm hỗn loạn và tiếng gào khóc thê lương, tiếng vật nặng rơi xuống đất liên tục, chỉ một lát là biến mất.

Nghe tiếng đoán khoảng cách, dường như không có ai đến được trước cửa phòng ngủ.

Đừng nhúc nhích, Đường Tâm Quyết ra hiệu cho ba người.

Cũng không lâu lắm, lại có tiếng thứ gì đó lăn trên mặt đất chậm rãi xuất hiện.

Lộc cộc lộc cộc.

Từ đầu cầu thang lăn đến hành lang, lăn đến cửa phòng ngủ thì dừng lại.

Rầm, rầm, rầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!