Chương 31: (Vô Đề)

Trịnh Vãn Tình nghe thế lập tức tuôn ra một tràng: "Tớ xuyên vào lúc đang tự học, vừa mới phát hiện mình biến thành Phùng Uyển đã bị Tôn Thiến lôi ra khỏi lớp…"

Ngơ ngác trốn học, ngơ ngác nghe Tôn Thiến buôn chuyện, toàn là chuyện ai yêu ai, ai tặng quà cho giáo viên, ai lại bị điểm kém bài kiểm tra, hầu hết đều là nói xấu người khác.

Nhưng trong số mấy chuyện đó có cả chuyện liên quan đến những nhân vật trong phim. Nhờ thế Trịnh Vãn Tình mới biết người ngồi cùng bàn Phùng Uyển là Triệu Minh Đào, Vương Bằng là lớp trưởng lớp 12-1, vì gửi thư tình cho Phùng Uyển nên bị thầy chủ nhiệm phê bình nghiêm khắc, tóm lại chuyện này và chuyện trong "Mơ" không giống nhau.

Nói xong nhân vật chính đến lượt nhân vật phụ, ví dụ như Tiền Chí là kẻ nham hiểm thù dai, bạn tốt Triệu Minh Đào của cậu ta cũng hẹp hòi y chang, hai kẻ văn dốt võ nát cực kì ghen ghét lớp trưởng Vương Bằng, vân vân và mây mây…

Cuối cùng, Tôn Thiến còn lén lút nói: "Lý Tiểu Vũ, con nhỏ ngồi trước cậu ấy, sau này chúng ta tránh xa nó ra chút! Tớ nghe nói gần đây nó đang nghiên cứu bùa ngải gì đó, chắc nó yêu thầm Vương Bằng đến phát điên rồi. Từ hồi nó chuyển trường đến đây tớ đã cảm thấy nó bất bình thường rồi, nhờ tớ nhắc nhở nên bây giờ cả lớp mới tránh xa nó ra đấy, đỡ lây xui xẻo."

Trịnh Vãn Tình nghe xong bật thốt lên: "Đây là bạo lực học đường mà?"

"…"

Tôn Thiến cười gượng: "Phùng Uyển, sao cậu nói khó nghe thế? Tớ chỉ muốn tốt cho mọi người thôi mà."

"Tốt cái búa á, cô cảm thấy người khác bất bình thường là có thể đi tuyên truyền khắp nơi bảo mọi người tránh xa người ta ra, vậy tôi cảm thấy cô ngu ngốc là có thể đánh cô rồi đúng không?"

Trịnh Vãn Tình nhíu mày, nghiêm túc phê bình: "Cô học cấp ba rồi đấy, không tìm tòi xem thi đại học như thế nào, suốt ngày chỉ có đi buôn dưa bịa chuyện hại người khác, cô không thấy mình đang phụ lòng bố mẹ hay sao?"

Tôn Thiến bị Trịnh Vãn Tình dạy dỗ một trận suýt thì không nhịn được nữa, cuối cùng vẫn ra vẻ tủi thân nói: "Cậu làm sao vậy, có phải có người nào đó nói gì với cậu rồi không, sao hôm nay cậu lại hùng hùng hổ hổ thế?"

Đúng lúc này, trong góc tường bên cạnh vang lên tiếng người thì thầm nói chuyện. Nghe kĩ thấy người bọn họ đang nói đến chính là Phùng Uyển, nói Phùng Uyển bắt cá hai tay, một tay vớt Triệu Minh Đào tay còn lại mò Vương Bằng, lại còn xúi Triệu Minh Đào mách lẻo với thầy, giọng nói tỏ vẻ cực kì khinh thường.

Tôn Thiến che miệng ngạc nhiên: "Trời ạ, sao lại có người nói cậu như vậy chứ? Nhất định là bọn họ ghen tị vì cậu xinh đẹp rồi!"

"Cái quần," Trịnh Vãn Tình cười lạnh: "Rõ ràng cô bịa chuyện này ra xong còn cố ý để tôi nghe được, không, để Phùng Uyển nghe được, cô nghĩ tôi bị ngu à?"

Dĩ nhiên Phùng Uyển cũng chẳng tốt đẹp gì, nhìn biểu hiện của Tôn Thiến là biết hai người cá mè một lứa, chuyên dựng chuyện bịa đặt về người khác để mua vui, chẳng qua Phùng Uyển kiêu căng ngu ngốc hơn mà thôi.

Thấy không nói chuyện đạo lý với cô ta được, Trịnh Vãn Tình xách cổ cô ta lên như xách con gà mặc cho cô ta kêu gào sợ hãi, chuẩn bị dùng vũ lực ép cung.

Tách, tách…

Có tiếng chụp ảnh vang lên từ một góc khuất nào đó, hai người quay đầu nhìn lại, thấy một nữ sinh tóc ngắn nhỏ gầy trốn sau góc tường, nhìn bọn cô xé một tờ giấy đỏ, mặt giấy ghi chằng chịt tên người bằng mực đen.

Lý Tiểu Vũ!

Ba người nhìn nhau, Lý Tiểu Vũ nở một nụ cười quái dị, quay người bỏ chạy.

Tôn Thiến lập tức gào lên như bị thần kinh: "Nó lại nguyền rủa chúng ta kìa! Tớ phải đánh chết cái con điên này!"

Nói xong, Tôn Thiến giãy mạnh ra đuổi theo.

Trịnh Vãn Tình thấy thế cũng chạy theo, ai mà biết vừa mới bước vào tòa nhà dạy học, khung cảnh xung quanh lập tức thay đổi, thế giới này đột ngột xuất hiện.

"Sau đó nữa tớ gặp cậu trên tầng 3." Trịnh Vãn Tình nói liền một mạch xong vỗ vỗ ngực: "Lúc đầu tớ còn không biết là cậu cơ, cậu bây giờ giống y Lý Tiểu Vũ kia, may mà còn có cọc băng."

Bùa cọc băng là một trong những đạo cụ Đường Tâm Quyết mua trong cửa hàng, một bùa 1 điểm tích lũy, cách sử dụng cũng giống bùa đóng băng ba thước. Lần đầu tiên cô sử dụng chính là lúc vừa gặp Trịnh Vãn Tình trên tầng 3.

Nghe bạn cùng phòng kể xong, Đường Tâm Quyết trầm ngâm: "Cốt truyện chúng ta biết không chênh lệch nhau nhiều, nhưng vẫn quá ít tin tức."

Lý Tiểu Vũ thù hằn tất cả mọi người, dường như cô ta biết rất nhiều chuyện, tiếc là nhật kí bị khóa mất rồi.

Phùng Uyển kiêu căng ngu ngốc, còn có loại bạn thân khẩu Phật tâm xà như Tôn Thiến nữa, chắc cô ta cũng chẳng biết gì nhiều.

Hiện giờ, điểm đột phá lớn nhất chính là Tôn Thiến và Tiền Chí.

"Tôn Thiến lúc còn sống biết rất nhiều lời đồn thổi trong trường, quỷ Tôn Thiến cũng nói Tiền Chí sợ cô ta nói ra, chứng tỏ Tiền Chí có bí mật gì đó, mà Tôn Thiến lại biết rõ bí mật này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!