Chương 21: Hướng Dẫn Bảo Vệ Bốn Mùa

"Cái gì...! Cậu nói gì cơ?"

Quách Quả rúc sâu vào góc giường chỗ sát tường, khom lưng cuộn người lại, gương mặt trắng bệch ngơ ngác: "Tớ không hiểu."

Đường Tâm Quyết nhìn chằm chằm cô ấy thật nghiêm túc.

Nếu không quay đầu lại, cô đúng là không phát hiện ra mặt Quách Quả đã trắng đến như vậy...! Trắng gần như sắp biến thành một cái bóng trong suốt mờ mờ.

Nhiệt độ quanh cơ thể của cô ấy vẫn bình thường, chỉ có tiếp xúc trực tiếp mới cảm nhận được cái lạnh khác thường, lạnh như lướt qua một vùng nước lạnh ngắt âm u.

Từ lúc bắt đầu cuộc thi, phòng ngủ luôn thể hiện ra rằng nó chặn quỷ quái ở ngoài bảo vệ người chơi ở trong, cũng làm cho cô vô thức bỏ qua nguy hiểm.

Nhưng sự thật chứng minh, bất cứ sơ suất nào cũng có thể là đòn chí mạng.

Quy tắc của bài kiểm tra cũng có nói là phòng ngủ sẽ an toàn tuyệt đối khi có quỷ quái muốn xâm nhập đâu?

Giống Tiểu Hồng trong phó bản đầu tiên, chỉ cần thỏa mãn điều kiện đặc biệt là nó có thể xuất hiện trong phòng ngủ.

Suy nghĩ lướt qua trong đầu, nhưng thực tế chỉ mới chớp mắt một cái, Đường Tâm Quyết đã ra tay nhanh như chớp, tay trái kéo Quách Quả, tay phải ghì cổ cô ấy ấn xuống!

Một cái bóng mờ ảo bám sau lưng Quách Quả không kịp cúi xuống theo lập tức hiện ra.

Cái bóng rất mờ nhạt, mắt người bình thường gần như khó có thể nhận ra.

Nhưng đối với người có giác quan cực kì nhạy cảm như Đường Tâm Quyết, trong khoảng cách gần thế này, nó ẩn nấp không có tác dụng gì cả.

Ngay sau đó lòng bàn tay Đường Tâm Quyết sáng lên, cây thông bồn cầu nện xuống!

Cái bóng mờ không kịp phản ứng nên bị đánh trúng, lập tức văng ra khỏi người Quách Quả, trông càng mờ nhạt hơn trước.

Sau khi bị đánh bật ra, dường như nó bị chọc giận nên quyết định thả Quách Quả nhào vào Đường Tâm Quyết.

Đường Tâm Quyết lạnh lùng nhìn nó, không thèm ra tay.

[Ting ting, ánh sáng chính nghĩa, soi sáng cả vùng trời!]

Ánh sáng nhoáng lên, cái bóng không kịp giãy dụa hay la hét đã tan thành mây khói.

Bây giờ Quách Quả mới giật mình, gương mặt chậm rãi hồng hào trở lại, ngơ ngác ngẩng đầu xoa xoa mặt: "Tâm Quyết, sao tự nhiên cậu lại đánh tớ? Còn lấy cả cây thông bồn cầu ra nữa...! Khoan, sao trời lạnh quá vậy?"

Thấy gương mặt nghiêm túc của Đường Tâm Quyết, lúc này cô ấy mới hơi nhận ra điều gì đó, mặt thoắt cái đã tái nhợt: "Tớ nhớ ra rồi, vừa nãy cậu hỏi yêu ma quỷ quái có nằm trong vạn vật không.

Sao tự nhiên cậu lại hỏi thế?"

"Vừa nãy cậu bị quỷ nhập." Đường Tâm Quyết nói: "Chậm tí nữa thì cậu sẽ không chỉ cảm thấy mỗi lạnh thôi đâu."

Quách Quả: "!!!"

"Thảo nào vừa nãy tớ cứ mơ mơ màng màng, không suy nghĩ được gì, chỉ muốn ngủ..." Quách Quả khóc không ra nước mắt: "Không ngờ ngủ trên giường cũng không an toàn, mà sao mấy cái thứ này cứ nhè tớ mà nhập chứ!"

"Cậu vốn là người nhát gan dễ dọa mà, giờ lại có thêm cái dị năng mắt âm dương nữa, âm khí nặng quá."

Nói cho đơn giản thì Quách Quả là cái bia ngắm phát sáng, không nhắm cô ấy thì còn nhắm ai?

Đường Tâm Quyết nói: "Nhưng chưa chắc chúng chỉ nhắm vào một mình cậu."

Thân là người đã lún sâu trong những cơn ác mộng suốt ba năm, chắc trong mắt đám sinh vật bóng tối cô cũng là con mồi thơm ngon cho cuộc săn của bọn chúng, chỉ có điều chúng e ngại buff trên người cô nên không dám tới gần mà thôi.

Huống chi mùa xuân đã đến, vạn vật sống lại, nếu quy tắc này có hiệu quả cả với quỷ quái thì...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!