Chương 9: Tôi có chủ rồi!

Điều khiến tân sinh viên năm nhất phấn khích nhất không gì khác ngoài "Trận chiến trăm câu lạc bộ" trong truyền thuyết. Vào ngày thứ mười sáu sau khai giảng, đợt tuyển thành viên câu lạc bộ mới của Đại học Nam Cảng lại bắt đầu.

Lục Chiếu Thâm vốn chẳng hứng thú gì, hắn là kiểu người rất ghét xã giao, nhưng Hứa Tinh Triết thì hoàn toàn ngược lại.

Bạn của Hứa Tinh Triết nhiều đến mức không đếm xuể, có lúc đang đi trên đường có người gọi cậu ấy, Hứa Tinh Triết lập tức chạy đến ôm lấy người ta, thân thiết trò chuyện một hồi, rồi quay lại còn cau mày hỏi Lục Chiếu Thâm: "Người đó là ai vậy?"

Lục Chiếu Thâm thường chỉ lạnh mặt không đáp, lặng lẽ đi tiếp.

"Lục Chiếu Thâm Lục Chiếu Thâm, cậu đi đăng ký câu lạc bộ trượt patin với tớ đi mà! Tớ mua giày trượt cho cậu nha, được không?"

"Không đi."

"Cậu không thể đáp ứng chút nguyện vọng nhỏ nhoi của tớ sao, sao lại lạnh lùng vô tình thế chứ? Tớ đã đồng ý sẽ thu liễm lại rồi mà, mấy ngày nay tớ có quấn lấy cậu không? Cậu bạn cùng phòng tớ tên là Nghiêm Tiêu, cậu ta thấy tớ đăng ký câu lạc bộ trượt patin thì cười nhạo tớ vụng về, bảo chắc chắn trượt chưa hết một vòng đã ngã, làm tớ tức chết đi được."

Hứa Tinh Triết siết chặt nắm đấm, thề thốt: "Tớ không những sẽ học được trượt patin, mà còn phải học đến mức trượt được mấy động tác hoa mỹ, cho chói mắt cậu ta luôn!"

Ban đầu Lục Chiếu Thâm vẫn chăm chú đọc sách, không để ý đến Hứa Tinh Triết, mãi đến khi nghe thấy cái tên "Nghiêm Tiêu" mới ngẩng đầu lên: "Sao cậu ta biết cậu vụng về?"

Hứa Tinh Triết bực tức nói: "Lần trước trong buổi hoạt động lớp, người thua trò chơi phải học một đoạn vũ đạo, lúc tớ nhảy thì tay chân loạn xạ, cậu ta rõ ràng nhìn thấy mà không nhắc tớ, để tớ làm trò cười trước cả lớp."

Lục Chiếu Thâm đặt sách sang một bên, cầm điện thoại lướt vài cái, rồi thản nhiên nói: "Quan hệ của hai người trông cũng tốt mà."

"Làm gì có! Tớ ghét cậu ta muốn chết, suốt ngày như con bướm hoa bay lượn khắp nơi thả thính." Hứa Tinh Triết thừa dịp xung quanh không có ai, nghiêng người hôn lên mặt Lục Chiếu Thâm một cái, "Cậu vẫn là tốt nhất."

Lục Chiếu Thâm nghiêng người sang bên khác, lại bị Hứa Tinh Triết giữ lại, Hứa Tinh Triết vòng tay qua cổ Lục Chiếu Thâm, dính sát vào người hắn, ra vẻ cứng rắn uy *****: "Nhanh lên! Đăng ký câu lạc bộ trượt patin! Quét mã QR đi, nếu không tớ lột đồ cậu ngay tại đây!"

Lục Chiếu Thâm không thèm để ý, Hứa Tinh Triết cũng không giận, giật lấy điện thoại của Lục Chiếu Thâm, thừa lúc màn hình chưa tắt, mở WeChat, giơ lên quét mã từ hình đã lưu trong máy mình, tiếng thông báo vang lên, Hứa Tinh Triết lập tức nhấn gửi lời kết bạn.

Đó là WeChat của chủ nhiệm câu lạc bộ trượt patin, Hứa Tinh Triết lúc đó đã chụp lại mã QR, nói với chủ nhiệm là bạn cậu cũng muốn tham gia.

Lục Chiếu Thâm muốn rút lại cũng không kịp nữa, đành bất lực nhìn Hứa Tinh Triết đắc ý lắc mông đi đi lại lại.

"Mua đôi giày trượt màu đen cho bảo bối Chiếu Thâm, còn tớ mua đôi màu trắng, giày đôi nha!" Hứa Tinh Triết vừa lướt Taobao vừa lẩm bẩm, Lục Chiếu Thâm lại cầm quyển sách bên cạnh lên tiếp tục đọc.

Gia nhập câu lạc bộ trượt patin không có thủ tục gì phức tạp, đơn đăng ký của Lục Chiếu Thâm nhanh chóng được chấp thuận, vòng phỏng vấn cũng dễ dàng qua mặt nhờ "gương mặt".

Hắn bị Hứa Tinh Triết kéo ra sân tập của câu lạc bộ luyện cả buổi chiều, đến tối vừa hay gặp buổi liên hoan của câu lạc bộ.

Tổng cộng có mười ba mười bốn thành viên mới cũ cùng đến, họ đặt một phòng riêng trong nhà hàng gần trường. Hội trưởng nói muốn mời các bạn sinh viên mới thưởng thức vài món đặc sản của khu đại học Nam Cảng. Hứa Tinh Triết ban đầu còn rất mong chờ, nhưng vừa nhìn thực đơn thì thấy bảy mươi phần trăm là hải sản, lập tức kêu trời không ngớt.

Cậu gắng gượng nuốt miếng bánh gạo đường nâu thứ năm, vừa định quay sang than phiền với Lục Chiếu Thâm thì thấy trong bát của Lục Chiếu Thâm chỉ có một miếng gà kho ăn dở.

Cậu ấy cũng không ăn hải sản.

Nam Cảng là thành phố ven biển nổi tiếng, hải sản nơi đây cũng ngon có tiếng gần xa, vậy mà Lục Chiếu Thâm chẳng thèm ngó ngàng.

Hứa Tinh Triết bĩu môi, thầm nghĩ: "Thật đúng là no xôi chê chè, nếu tớ không dị ứng với hải sản thì đã ăn đến nứt bụng rồi."

Khi bữa ăn sắp kết thúc, hội trưởng bất ngờ hỏi: "Khảo sát nhanh một chút, trong số các bạn ở đây có ai không phải là cẩu độc thân không?"

Mọi người cười rộ lên, có người cúi đầu ngượng ngùng, có người ngọ nguậy muốn giơ tay. Hội trưởng còn định nói thêm vài câu để khuấy động bầu không khí, thì thấy Hứa Tinh Triết hăng hái giơ tay cao vút, không biết ngại là gì mà hét to: "Tôi không phải, tôi không phải, tôi có chủ rồi!"Hội trưởng vốn chỉ định tạo không khí sôi nổi một chút, vài thành viên kỳ cựu trong câu lạc bộ nghe hội trưởng hỏi thì đang cười thầm, nghĩ rằng sinh viên mới chắc chắn sẽ đỏ mặt ngại ngùng mà không dám đáp.

Ai mà ngờ được, lại có người mặt dày đến mức không chỉ giơ tay cao vút mà còn vô cùng đắc ý la lớn: "Tôi có chủ rồi đó!"

Hội trưởng phì cười: "Tinh Triết, trước mặt mọi người mà cậu cũng dám bốc phét à!"

Hứa Tinh Triết suýt chút nữa đập bàn đứng dậy: "Tôi mới không có chém gió! Người yêu tôi ấy... người yêu tôi... đẹp lắm luôn, đại mỹ nhân, học giỏi nữa..."

Có lẽ vì đói bụng nên đầu óc nóng lên, Hứa Tinh Triết giơ tay theo bản năng, nói được nửa câu mới sực nhớ ra Lục Chiếu Thâm đang ngồi ngay cạnh mình, mấy từ định nói ra đành nghẹn lại trong cổ họng, đổi thành mấy câu lấp lửng, giọng càng nói càng nhỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!