Chương 3: Ngày 707 thích Lục Chiếu Thâm

Lục Chiếu Thâm không hỏi Hứa Tinh Triết câu nói kia là thật hay giả, mà Hứa Tinh Triết cũng không khóc nữa.

Cả hai đều đồng loạt lựa chọn phớt lờ, sự hối hận và níu kéo đều bị cố tình bỏ quên.

Hứa Tinh Triết đưa tay vuốt lại mái tóc bị gió thổi rối, rồi nhìn về phía Lục Chiếu Thâm, mà Lục Chiếu Thâm cũng đang nhìn cậu. Ánh sáng nơi chân trời có phần mệt mỏi, lười biếng rơi xuống hàng mi và khuôn mặt hắn, đôi mắt sau thấu kính và làn mi ấy trông sâu hơn mọi khi.

Mũi của Hứa Tinh Triết bị nước mắt làm nghẹt, cậu cố gắng hít vào, không những không thông mà còn khiến đầu đau nhói, vừa thút thít một tiếng thì Lục Chiếu Thâm đã lặng lẽ đưa khăn giấy ra trước mặt cậu.

Cứ cho là như vậy đi, nhưng tại sao đến cả ngón tay của Lục Chiếu Thâm cũng đẹp thế chứ?

Hứa Tinh Triết cảm thấy mình xong đời rồi.

Lục Chiếu Thâm đã đẩy cậu ra vô số lần, mỗi lần Hứa Tinh Triết đều nghĩ rằng giây tiếp theo mình nên quay người rời đi, cậu đã âm thầm thề rằng sẽ không làm con chó trung thành nữa, nhưng chỉ cần Lục Chiếu Thâm ngoắc tay, cậu lại không biết xấu hổ mà chạy đến, như thể không biết đau.

Cậu để mặc Lục Chiếu Thâm dẫn mình đến cổng trường, nhìn hắn vẫy taxi, rồi dừng lại ở cửa trung tâm thương mại.

Thứ bảy, trung tâm thương mại đông người là chuyện đương nhiên, Hứa Tinh Triết vốn rất ghét chốn đông người, nhưng khi nắm chặt tay Lục Chiếu Thâm, cậu lại yên tâm cúi đầu, để mặc hắn dắt mình len qua dòng người.

Trung tâm thương mại nắm bắt cơ hội mùa tựu trường, khu gia dụng bày đầy đủ các bộ đồ dùng ký túc xá, thứ gì cũng có. Lục Chiếu Thâm vốn không phải người thích mua sắm, Hứa Tinh Triết càng không, nên hắn cũng không cần hỏi ý kiến, biết cậu thích màu xanh nên liền chọn cho cậu một bộ đồ sinh hoạt màu xanh.

Hứa Tinh Triết ôm đồ của mình, nhìn Lục Chiếu Thâm ở phía trước giúp cậu chọn đủ mọi thứ, cảm giác không khác gì một cặp vợ chồng nhỏ sắp kết hôn đang trang trí phòng tân hôn. Tim cậu đập nhanh, mặt cũng đỏ bừng không tự chủ, liền nhảy hai bước chạy đến bên cạnh Lục Chiếu Thâm, thừa lúc không ai chú ý ở hai bên, hôn chụt một cái lên má hắn.

"Lục Chiếu Thâm, sau này bọn mình mua nhà ở đâu đây? Ở Nam Cảng hay ở Khê Thành... hay là Khê Thành đi, mặc dù ngành tài chính ở Nam Cảng phát triển hơn, nhưng bây giờ Khê Thành cũng đang phát triển tốt lắm! Hơn nữa, hơn nữa, giá nhà ở Khê Thành rẻ hơn chỗ này, bọn mình có thể dùng ít tiền hơn để mua căn nhà to hơn, phòng ngủ nhất định phải thật lớn, vì tớ thích giường to, đúng rồi, bọn mình có thể mang Đa Đa về nuôi, còn có thể mua thêm một bé chó nhỏ để bầu bạn cho nó nữa..."

Hứa Tinh Triết đang nói mà cả người đều phấn khích, nhưng vừa thấy vẻ mặt lạnh lùng của Lục Chiếu Thâm, cậu như bị tạt một gáo nước lạnh vào đầu, lập tức xụ mặt, vai cũng rũ xuống, tiếp tục lẽo đẽo đi sau Lục Chiếu Thâm.

Nhưng đi chưa được bao lâu, cậu lại rón rén tiến lên, nhỏ giọng nói: "Thật ra Nam Cảng cũng được, chỉ cần cậu chịu làm bạn trai tớ."

Lục Chiếu Thâm quay đầu lại tặng Hứa Tinh Triết một ánh mắt lạnh như băng, Hứa Tinh Triết như thể nhìn thấy cả hàm răng nghiến chặt và nắm đấm siết chặt của hắn, liền run lên một cái, lập tức ngoan ngoãn trở lại.

Chỉ ngoan được chưa đầy nửa giây, cậu lại bắt đầu bực mình: Quả nhiên, Lục Chiếu Thâm cũng hèn hạ giống mình.

Hứa Tinh Triết nói chuyện nhẹ nhàng tử tế thì hắn chẳng thèm để ý, nhưng chỉ cần cậu khóc một cái, hắn mới bất chợt mềm lòng mà bố thí chút dịu dàng.

Hứa Tinh Triết bỗng cảm thấy Lục Chiếu Thâm hình như cũng không phải tường đồng vách sắt gì cho cam, hắn cũng có điểm yếu, có sơ hở, cậu đang định bước tới vạch trần thì thấy Lục Chiếu Thâm lấy điện thoại ra, dường như đang xem tin nhắn mới hiện lên.

Nhưng Lục Chiếu Thâm chỉ liếc mắt một cái rồi tắt ngay đi, chuẩn bị cất điện thoại vào túi thì bị Hứa Tinh Triết chộp lấy.

"Tin gì thế?"

"Thông báo trong nhóm lớp."

Lục Chiếu Thâm từ lâu đã quen với sự nghi thần nghi quỷ của Hứa Tinh Triết, hồi cấp ba chưa có điện thoại, Hứa Tinh Triết có thể đuổi theo hắn chạy qua hai tòa nhà chỉ để hỏi tại sao hắn lại dạy toán cho bạn nữ khác.

Hứa Tinh Triết giật lấy điện thoại của Lục Chiếu Thâm, ép hắn mở khóa. Lục Chiếu Thâm sao có thể chiều theo cậu, quay đầu định đi thẳng.

Nhưng Hứa Tinh Triết lại nắm lấy tay hắn, rồi chớp thời cơ nhanh như chớp, dùng dấu vân tay của hắn để mở khóa.

Điện thoại vẫn đang ở trang vừa mở, một khung chat WeChat, tên ở trên rõ ràng là nickname của con gái, nội dung trong khung cũng là tin nhắn gửi từ một cô gái.

[ Đàn em, ký túc xá thế nào rồi? Có quen không? ]

Lục Chiếu Thâm chưa trả lời, nhưng Hứa Tinh Triết đã tức đến bốc khói, "Mới khai giảng đã lăng nhăng khắp nơi, Lục Chiếu Thâm, trong mắt cậu còn có người bạn trai tương lai này không?"

Xung quanh người qua kẻ lại, Hứa Tinh Triết hoàn toàn không biết ngại, giọng nói to như thể muốn cả thế giới đều nghe thấy.

Sắc mặt Lục Chiếu Thâm lập tức trầm xuống.

Hứa Tinh Triết kéo vị đàn chị kia vào danh sách đen, sau đó thoát khỏi khung trò chuyện, định xem có còn tình địch nào khác không, kết quả lại nhìn thấy trong danh sách có một người được ghim lên đầu, phần ghi chú thì chưa kịp nhìn rõ, nhưng hình đại diện trông rất quen.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!