Chương 9: (Vô Đề)

Dân mạng nhanh chóng lật được thân phận thật của Tống Ly.

[Chính là cô ta đó, hồi đại học ở chung ký túc xá với tôi. Gia cảnh khó khăn, còn có mẹ bệnh nặng. Ngày thường luôn tỏ ra yếu đuối, như thể ai cũng đang bắt nạt cô ta vậy.]

[Mẹ cô ta nhìn quen quen, chẳng phải là người phụ nữ từng quỳ gối trước công ty W mấy hôm trước sao?]

[Hừ, tôi thấy nhiều người giành giật vị trí bằng cách mang thai rồi, nhưng đây là lần đầu thấy có người nhờ mẹ bị bệnh ung thư sắp c.h.ế. t mà lên được làm chính thất.]

[Mọi người ơi, mắng tiểu tam thì cũng đừng quên mắng luôn thằng tra nam kia nhé!]

Tống Ly nhanh chóng khóa tài khoản thành riêng tư.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Cư dân mạng lần theo manh mối, lật tung mọi thứ, kéo thẳng đến tài khoản chính thức của công ty W.

Công ty của Ôn Kỳ, vì làn sóng dư luận lan rộng, giá cổ phiếu liên tục giảm mạnh.

Tuy nhiên, tất cả những điều đó giờ đây đều không còn liên quan gì đến tôi nữa.

20

Hôm nay, người hướng dẫn lâu rồi không liên lạc bỗng gọi điện cho tôi:

"Trình Ương, dự án ở phòng thí nghiệm Thụy Sĩ, em còn muốn tham gia không?"

Hồi đại học, vì thành tích xuất sắc, tôi trở thành sinh viên đại học duy nhất được nhận vào phòng thí nghiệm dưới tên thầy hướng dẫn.

Năm tư, vì lúc đó công ty của Ôn Kỳ đang trong giai đoạn khởi nghiệp.

Tôi không muốn để anh ấy một mình vất vả, nên đã từ bỏ việc học cao học, cùng anh ấy khởi nghiệp.

Giáo sư đã nhiều lần khuyên can không được, giận đến mức không còn muốn liên hệ với tôi nữa.

Mỗi dịp lễ Tết, tôi đều gửi lời chúc nhưng bà chưa từng hồi âm.

Quà biếu cũng đều bị gửi trả lại.

Giờ đây, bà chủ động liên lạc, lòng tôi chợt nghẹn lại.

Nhất Phiến Băng Tâm

"Cô còn giận em không ạ?"

Đầu dây bên kia, bà cụ hừ một tiếng.

"Có lao động miễn phí thì tội gì không dùng."

Miễn phí cũng không sao, vì bây giờ thứ tôi không thiếu nhất chính là tiền.

Thế nên, tôi lập tức đồng ý và nộp đơn xin nghỉ việc ở công ty hiện tại.

Một tháng trôi qua rất nhanh, cuối cùng thủ tục nghỉ việc của tôi cũng hoàn tất.

Chiều hôm đó, tôi kéo vali bước ra khỏi tòa nhà công ty.

Nhìn thấy Hạ Thâm đang tựa vào xe, dáng người cao ráo, gương mặt điển trai.

Anh mỉm cười, đưa bó hoa hướng dương trong tay đến trước mặt tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!