Chương 4: (Vô Đề)

Lâm Thư là bạn cùng phòng đại học của tôi, Hạ Thâm học trên chúng tôi một khóa.

Năm đó trong câu lạc bộ tranh biện, ba chúng tôi thân thiết nhất.

Thường sau mỗi lần thắng cuộc thi, lại kéo nhau đi ăn lẩu.

Chỉ là sau này Hạ Thâm ra nước ngoài du học, Lâm Thư về quê tiếp quản sản nghiệp gia đình.

Đến hôm nay, vòng vòng rồi lại ngồi cùng một bàn.

Chẳng phải là duyên phận hay sao?

Ăn được nửa bữa, Lâm Thư vào nhà vệ sinh.

Tôi hỏi Hạ Thâm: "Mấy tấm ảnh chụp màn hình đó có thể coi là bằng chứng Ôn Kỳ ngoại tình không?"

Tối qua, tôi đã gửi toàn bộ tài sản đứng tên tôi và Ôn Kỳ, cùng ảnh chụp từ mạng xã hội của Tống Ly, cho Hạ Thâm.

"Về lý mà nói, bằng chứng vẫn chưa đủ. Vì những hình ảnh có mặt Ôn Kỳ đều chỉ là góc nghiêng, lại khá mờ."

Trong lòng tôi chợt trầm xuống.

"Nhưng hãy tin vào năng lực chuyên môn của tôi, tôi nhất định sẽ giành lại lợi ích lớn nhất cho em."

Hạ Thâm xắn nhẹ tay áo sơ mi trắng, rồi dùng vợt gắp cá trứng vừa chín bỏ vào bát tôi.

"Cẩn thận xương đấy."

Hạ Thâm là người luôn điềm tĩnh, dường như chưa từng gặp thất bại.

Nhất Phiến Băng Tâm

Nhà họ Hạ nền tảng vững chắc, sản nghiệp trải dài khắp toàn cầu.

Bản thân anh, tuổi còn trẻ, đã là đối tác của một hãng luật danh tiếng.

Là kiểu người thật sự được trời ưu ái.

Thế nhưng, nhìn anh ngay cả lúc ăn lẩu cũng toát ra phong thái tao nhã, tôi vẫn không nhịn được mà trêu:

"Luật sư Hạ à, bao nhiêu năm nay, ăn lẩu mà lần nào cũng mặc áo trắng, tôi chỉ biết mỗi mình anh đấy."

Hạ Thâm khẽ cong môi cười.

"Vinh hạnh quá."

Nồi lẩu sôi sùng sục, làn hơi nóng mờ ảo không ngừng bốc lên.

Đúng lúc ấy, một tiếng reo đầy quen thuộc đột nhiên vang lên.

"Chị Ương Ương, trùng hợp ghê, chị cũng ở đây à?"

08

Tôi quay đầu lại.

Chỉ thấy Tống Ly che miệng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn tôi.

Bên cạnh cô ta là Ôn Kỳ với gương mặt u ám.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!