Chương 33: Bồi Thường

Vù! Bỗng nhiên, một viên đá vụn cỡ ngón cái bị ảnh hưởng từ khu vực Diệp Tinh và Hoàng Viêm, ba về phía xa, đánh vào một thân cây tạo thành một cái lỗ sâu hun hút.

Lúc này viên đá đã cắm thật chặt vào bên trong thân cây lớn!

"Đây là sức mạnh của con người sao?"Mọi người hoàn toàn kinh sợ.

Cho dù là phi đao, dùng sức ném đi, tối đa cũng chỉ có thể làm cho lưỡi cắm một phần vào thân cây mà thôi.

Muốn để cho hòn đá hoàn toàn găm sâu vào bên trong thân cây như vậy, yêu cầu một sức mạnh quá lớn.

Sao có thể? Trần Dương nhìn hai người chiến đấu phía xa, trong mắt tràn đầy kinh hãi.

Diệp Tinh mà anh ta vẫn luôn muốn trả thù lại kh ủng bố như vậy? Nếu như viên đá vừa rồi mà bắn vào đầu anh ta, chắc hẳn đầu hắn cũng sẽ dễ dàng bị xuyên qua.

Ba anh ta vẫn luôn luyện võ, ông ấy có nhận thức rõ ràng nhất đối với thực lực của Diệp Tinh.

Thua không oan. Trần Hải nhìn trận đấu, một hồi lâu sau thở dài, những người khác không nhìn ra trận đấu giữa Hoàng Viêm và Diệp Tinh, nhưng ông ta lại nhìn ra.

Mặc dù hai người chiến đấu tốc độ chậm, nhưng mỗi một đạo công kích cũng xen lẫn sức lực mạnh mẽ như sấm sét, dwuaj vào thực lực của ông ta, một quyền cũng không chịu nổi.

"Trần Dương, lát nữa trận đấu kết thúc chúng ta đi lên xin lỗi, không cần biết thế nào, nhất định phải giải trừ mâu thuẫn với Diệp Tinh." Trần Hải trầm giọng nói.

Ba. Trần Dương mặc dù không cam lòng, nhưng thấy mặt mũi xanh mét của Trần Hải, không dám phản bác, đành phải đồng ý.

"Thực lực mạnh như thế, lại còn trẻ như vậy."Trong lòng Trần Hải thầm nói, hắn biết giới võ thuật chỉ xem thực lực, thực lực càng mạnh, càng được tôn trọng.

Hiện tại Diệp Tinh tuổi tác nhỏ, nhưng thực lực lại quá kh ủng bố, nếu như tiến vào giới võ thuật, thoáng một cái sẽ đứng ở đỉnh cao! Một số người có thể chèn ép, nhưng một số người tuyệt đối không thể đắc tội, đây cách đối nhân xử thế của Trần Hải.

Nghe hai người nói chuyện, Chu Vũ Huyên nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt có chút phức tạp.

Diệp Tinh lúc trước bị cô vu oan không ngờ thực lực lại kinh khủng như vậy! Cô cũng biết một ít chuyện trong giới võ thuật.

"Nếu như trước mình mở miệng bảo chú Hải nương tay một chút, chắc có thể tiêu trừ ắc cảm của Diệp Tinh?" Bỗng nhiên, trong lòng Chu Vũ Huyên xuất hiện một ý nghĩ.

Nếu kết giao với nhân vật như vậy, đối với Chu gia bọn họ chắc chắn có rất nhiều chỗ tốt.

Trong lòng bỗng nhiên sinh ra một chút hối hận, do dự lúc trước đã dẫn đến quan hệ của cô và Diệp Tinh không có chút hòa hoãn nào.

Rầm! Rầm!Sân chiến đấu, Diệp Tinh và Hoàng Viêm còn đang chiến đấu.

"Vây mà thực lực của Hoàng Viêm này lại mạnh như vậy, thậm chí còn mạnh hơn thực lực hiện tại của mình một chút." Lúc này trong lòng Diệp Tinh khiếp sợ.

Hiện tại hắn đã đạt đến Luyện Thể cảnh giới tthứ ba, kinh mạch cũng đã rèn luyện một phần nhỏ.

Tất nhiên, cũng chỉ là mạnh hơn một ít thôi, một khoảng thời gian nữa, khi Diệp Tinh rèn luyện được một nửa kinh mạch, thực lực của hắn chắc chắn sẽ vượt qua Hoàng Viêm.

Ầm!Hai cú đấm va chạm nhau trên không trung, sau đó Diệp Tinh lui về phía sau năm bước, mà Hoàng Viêm lui về phía sau bốn bước.

"Ha ha, đã lâu không đánh một trận hả hê như vậy." Hoàng Viêm cười to nói:

"Diệp Tinh, trận đấu của chúng ta chấm dứt tại đây thôi."

Được. Diệp Tinh gật đầu một cái.

Lúc này dưới mặt đất nham thạch chân bọn đã có vết rạn thật nhỏ lan tràn, giống như mạng nhện khuếch tán ra vậy.

Thấy trận đấu dừng lại, phía xa mấy người Trần Hải nhanh chóng đi tới.

Thấy Trần Hải, sắc mặt Diệp Tinh nhất thời lạnh xuống, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!