"Chưa chắc Khôn Tường sẽ nghe theo sự sắp xếp?" Chu Vũ Huyên nghĩ tới em trai mình, không khỏi cảm thấy có chút đau đầu.
Nói mấy câu, Trần Hải lại nhìn con trai mình, nhíu mày nói: "Không tiền đồ, bảo con luyện một chút quyền cước của gia tộc pcn không chịu, giờ chịu thiệt đã sáng mắt ra chưa.
"
"Ba, con cũng vì trút giận cho Vũ Huyên mà.
" Trần Dương cắn răng nói: "Chàng trai kia tuyệt đối là một người luyện võ.
"
"Đừng nói nhảm, sau này mỗi ngày con bỏ ra mấy tiếng luyện quyền pháp.
" Trần Hải trầm giọng nói: "Bị bắt nạt, tự mình tìm lại mặt mũi.
"Rõ ràng Trần Dương có chút sợ hãi ba mình, đành phải đồng ý!.
Trong núi Trường Bạch, Diệp Tinh đang một thân một mình đi lại.
"Tiểu Hắc.
"Hắn đi tới một nơi, sau đó trực tiếp kêu một tiếng, nhất thời một con bọ cánh cứng màu đen nhỏ chừng ngón cái bò tới bả vai hắn.
Tiểu Hắc, đây là tên mà hắn đặt cho trùng tầm bảo.
"Chít chít!"Trùng tầm bảo kêu lên hai tiếng, truyền cho Diệp Tinh một ít tin tức, nó không cảm ứng được bảo vật gì ở xung quanh.
"Bắt đầu tìm!"Nhìn khu vực mênh mông trước mắt, Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Hắn bắt đầu tiến tới một khu vực.
Trùng tầm bảo bây giờ vẫn còn nhỏ, phạm vi tìm kiếm không lớn lắm, hắn cũng chỉ có thể tốn thời gian đi từng nơi một thăm dò!.
Thời gian nháy mắt đã qua hai ngày.
Tronng ba lô của Diệp Tinh hầu như đều là thịt bò khô và thức ăn nhiều năng lượng, đói có thể trực tiếp lấy ra sử dụng.
"Hai ngày, vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.
" Diệp Tinh nhìn khu vực rộng lớn xung quanh.
Hai ngày, hắn vẫn luôn tìm kiếm không ngừng nghỉ.
Ăn một chút, Diệp Tinh tiếp tục tiến về trước.
"Chít chít chít chít!"Tới khi đến một địa phương gần đó, trùng tầm bảo bỗng nhiên kêu lên.
"Ở phía xa có bảo vật xuất hiện?"Trong lòng Diệp Tinh động một cái, nhanh chóng chạy về hướng mà trùng tầm bảo cảm ứng được.
Rất nhanh hắn đã tới một nơi, nơi này có một ít cây cối khô héo, trong bụi rậm còn có một chút cỏ dại phất phơ, trong đó trên ba bụi cây có vài quả nhỏ.
"Đây là! quả độc nguyên?" Nhìn trái cây, sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến.
Quả độc nguyên cũng là một loại trái cây thông dụng trong thời kì đen tối, bản thân là vật kịch độc, nhưng nếu vận dụng tốt, sẽ là một loại bảo vật giải được bách độc.
"Núi Trường Bạch vậy mà lại có quả độc nguyên? Tồn tại trước cả khi thời kì tận thế đen tối giáng xuống ư?" trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Kiếp trước, trước khi ngày tận thế đen tối bùng nổ, hắn chỉ là một người bình thường, phương diện tiếp xúc rất nhỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!