Chương 4: Không thể quay lại

Tuy bây giờ Dư Tuyển cảm thấy mặt Tư Mậu Nam hơi thiếu đòn, nhưng là một trợ lý, cậu vẫn muốn kiếm thêm thu nhập. Dù sao đây cũng là công việc của cậu.

Tư Mậu Nam vẫn luôn là một đại thiếu gia tiêu chuẩn. Vì vừa không muốn tự động tay, vừa cần bảo vệ sự riêng tư, nên từ khi không còn trợ lí sinh hoạt, nhà cửa không có ai dọn dẹp, quần áo vứt lung tung, đồng hồ đeo tay không tìm thấy, bộ âu phục tối màu và áo sơ mi tím không biết treo chỗ nào, đã giặt hay chưa. Lúc Dư Tuyển vừa đến thì thấy anh đang tức giận đứng giữa phòng.

Dư Tuyển cạn lời.

Trước kia nghệ sĩ Dư Tuyển dẫn dắt là nữ. Xuất thân của mấy cô không quá tốt nên chẳng ai được phân trợ lý riêng. Chuyện gì họ cũng tự làm. Cậu là quản lí nhưng không thể xếp hành lý giúp họ, chỉ phụ trách lịch trình và liên lạc về công việc.

Trước đây cậu có xem qua đoạn phỏng vấn của một nữ minh tinh khoảng hai mươi tuổi, nhắc tới việc từ lúc ra mắt tới giờ đều có trợ lý chuẩn bị mọi việc. Lúc không có trợ lý bên cạnh, cô không biết đặt vé tàu cao tốc kiểu gì.

Mà Tư Mậu Nam chính là một ví dụ sống sờ sờ cho kiểu người như vậy. Cậu đặt hành lý của mình lên huyền quan (1), cởi áo khoác, cuộn ống tay áo lên rồi hỏi Tư Mậu Nam: "Mấy giờ tài xế đưa chúng ta tới sân bay?"

Trước đó, Dư Tuyển đã tra ra được thời gian để lái xe từ nhà Tư Mậu Nam đến sân bay mất nửa tiếng. Còn bốn tiếng nữa mới xuất phát, đi trước hai tiếng thu dọn vẫn kịp.

Trong phiền toái lại có phiền toái, đây là lần đầu Dư Tuyển đến, cậu không biết đồ đạc của Tư Mậu Nam ở chỗ nào.

"Tài xế sẽ đón Mạch Bạch trước, sau đó đón chúng ta, sáu giờ xuất phát tới sân bay." Tư Mậu Nam im lặng một lúc mới nói: "Sao em lại đổ hết đồ trong valy ra?"

Dư Tuyển liếc anh một cái: "Không lấy ra thì làm sao tôi xếp lại được? Anh nên gọi tôi tới xếp từ hôm qua, bây giờ chỉ còn hơn ba tiếng. Trước kia anh cần mang những gì? Đoàn phim có để anh tự chuẩn bị quần áo không?"

"Không cần, mang quần áo hằng ngày thôi. Em chờ chút, tôi tìm điện thoại."

Tư Mậu Nam kéo quần áo trên ghế sofa ra tìm điện thoại di động. Lúc anh chuẩn bị tức giận đá bàn, Dư Tuyển bất đắc dĩ nói "Điện thoại đi động của anh trên bàn." Trình độ mắt mở như mù này cũng thật đáng sợ.

Tư Mậu Nam: "…"

Dư Tuyển dường như lại biết thêm một Tư Mậu Nam hoàn toàn mới.

Tư Mậu Nam ấn ấn hai cái lập tức có tiếng thông báo phát ra từ điện thoại Dư Tuyển. Trong hòm thư có thêm một tập tài liệu mới.

Anh mất tự nhiên giải thích: "Đây là nội dung trợ lý sinh hoạt trước kia để lại, trong đó sẽ nói cần đem theo cái gì."

Dư Tuyển: "Tự anh cũng không biết mình muốn đem theo cái gì?"

"Tôi làm sao mà biết, mỗi ngày đều phải đóng phim, bận lắm." Tư Mậu Nam cây ngay không sợ chết đứng đáp lại.

"Được thôi." Cậu không có cách phản bác, cúi đầu nhìn phòng khách lộn xộn "Tôi phải xếp đồ từ đâu? Quần áo trước đi. Phòng thay đồ ở đâu vậy?"

"Rẽ trái, phòng đầu tiên." Tư Mậu Nam khoa trương che cái thùng rác, tùy tiện đá nó đi chỗ khác.

Dư Tuyển nhịn không hỏi Tư Mậu Nam xem làm thế nào hắn có thể khiến nhà lộn xộn như vậy, năng khiếu không ai bằng.

Cũng may trong phòng thay đồ quần áo đều được treo cẩn thận theo nhóm.

Dư Tuyển nói: "Anh muốn đem cái nào, nói với tôi để tôi phân loại."

Tư Mậu Nam chỉ không thạo việc xếp đồ, chứ mắt chọn trang phục của hắn không kém đâu. Anh chọn vài bộ, cũng chính là mấy bộ trong va ly ban nãy.

Dư Tuyển phân loại quần áo, trang sức, tất của Tư Mậu Nam đâu vào đấy. Ngoài ra còn có đồ rửa mặt, mỹ phẩm dưỡng da, mặt nạ. So với nghệ sĩ nữ, đồ đạc của nghệ sĩ nam cũng chẳng kém bao nhiêu.

Tư Mậu Nam chỉ nói chuyện chứ không làm gì. Anh nhìn Dư Tuyển chia quần áo vào nhiều túi đựng khác nhau, tự cảm thấy có chút ngọt ngào, cẩn thận mà nói thì Dư Tuyển rất tỉ mỉ.

"Em ăn sáng chưa?" Tư Mậu Nam ngượng ngùng xoa xoa mũi.

Dư Tuyển giương mắt, không tin mà nhìn lên: "Anh muốn làm à? Tới sân bay rồi ăn."

"À, cũng được." Anh tự thấy mình vô lý, bây giờ làm bữa sáng thì hơi khó.

Cuối cùng, Dư Tuyển nhét bình phun sương vào valy. Cậu kéo một đoạn dây khóa lên rồi nửa ngồi nửa quỳ hỏi Tư Mậu Nam: "Anh nghĩ lại xem còn có gì muốn đem theo không. Nếu không có gì thì tôi sẽ kéo valy đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!