Chương 23: Tiến triển

Không diễn cảnh hôn sao?

Từ trước đến nay chưa từng diễn cảnh hôn?

Cái đó…

Dư Tuyển không biết nên suy nghĩ tiếp như thế nào.

Những lời nói này của Tư Mậu Nam khiến cả người cậu mông lung.

Tại sao lại không diễn cảnh hôn?

Đến cùng là tại sao chứ?

Khoảng cách từ thang máy đến phòng rất ngắn, nháy mắt đã đến nơi. Trong lòng Dư Tuyển ngổn ngang trăm mối, mà chiếm phần nhiều là sự ngạc nhiên.

Sau khi vào phòng, Dư Tuyển vẫn chưa phản ứng lại thì cửa đã đóng. Tư Mậu Nam đặt cậu trên tường mà hôn, anh cắn cắn môi dưới, thấp giọng nói: "Tôi chỉ hôn em thôi, người khác – ai cũng không thể." 

Dư Tuyển đáp lại nụ hôn của anh, cũng không nói lời nào.

Đến lúc này rồi, bọn họ không còn điều gì để giấu giếm nhau.

Hôn đến mức môi sắp rách ra, Dư Tuyển mới hỏi anh: "Bởi vì tôi à?"

Tư Mậu Nam chân thành nhìn cậu, gật đầu: "Ừ."

Dư Tuyển dần dần tiếp nhận thông tin Tư Mậu Nam bất ngờ nói với mình. Lúc vào phòng tắm nghĩ, lúc tắm rửa nghĩ, rồi lúc lặng lẽ trốn ra ban công hút thuốc cũng nghĩ đến. Nhưng dù có xoắn xuýt thế nào, khóe miệng cậu cũng hơi giương lên.

Tầm mắt Tư Mậu Nam vẫn luôn dõi theo Dư Tuyển, mãi đến khi màn đêm thăm thẳm buông xuống, mới gọi Dư Tuyển đang đứng ngẩn người trên ban công quay về.

"Dư Tuyển, đi ngủ thôi."

Trong phòng chỉ có một chiếc giường, không có khả năng một trong hai sẽ nằm ngủ dưới đất, mà hai người cũng không có ý nghĩ này.

"Đến đây." Dư Tuyển vứt điếu thuốc, đi vào phòng tắm súc miệng. 

Cậu có phần khẩn trương, hôm nay tiếp xúc thân mật hơi nhiều, đến bây giờ vẫn còn cảm thấy mười phần không thực.

Dư Tuyển chậm rãi dịch người lên giường. Tư Mậu Nam đã dựa vào đầu giường chờ đợi từ sớm, ngón tay lướt lướt trên màn hình di động, nhưng ánh mắt vẫn theo dõi động tác của Dư Tuyển như cũ. Trông thấy dáng vẻ xoắn xuýt đến xoắn xuýt đi của cậu, vậy mà rất thú vị, anh trộm cười ở trong lòng.

Sau nhiều năm, lần đầu cùng nhau nằm chung một chiếc giường, Tư Mậu Nam cũng có chút khẩn trương.

Anh phát hiện, chuyện yêu đương này, gấp gáp cũng được.

Dư Tuyển vừa nằm xuống, anh bèn đặt điện thoại di động lên tủ đầu giường sạc pin, sau đó chui vào chăn, nằm nghiêng đối mặt với Dư Tuyển mà nắm chặt tay cậu: "Hút thuốc xong còn biết đánh răng đấy."

"Tôi cũng không thể để anh phàn nàn về tôi được." Dư Tuyển nằm ngang, một bên tay còn lại đặt lên gối mất tự nhiên, "Anh thực sự bỏ thuốc đấy à?"

"Bỏ một thời gian, có lúc buồn bực thì hút một chút, nhưng thường thì không." Tư Mậu Nam gắng hết sức kể về tình hình hiện nay của mình với Dư Tuyển, "Có một việc tôi vẫn luôn muốn nói với em."

"Chuyện gì vậy?" Dư Tuyển quay đầu nhìn anh. Đối diện với ánh mắt tươi cười của Tư Mậu Nam mà như bị điện giật, quả là một gương mặt động lòng người.

"Nếu chúng ta đã chung chăn chung gối, về tin đồn tôi có vị hôn thê trên mạng, tôi cảm thấy phải giải thích một chút"

"Chúng ta chỉ là thuận theo tình hình hiện tại ở cùng một phòng, ai cùng với anh chung chăn chung gối chứ." Dư Tuyển nhấn mạnh. "Cũng chẳng cùng gối." 

"Vậy nếu em hy vọng chúng ta cùng gối thì tôi cảm thấy cũng được đấy." Tư Mậu Nam cười nhẹ nói, "Tôi nói thật."

Dư Tuyển nằm bất động, nhưng màu sắc của vành tai đã bán đứng cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!