Chương 23: (Vô Đề)

Vừa dứt lời, điện thoại Tô Trì Á có một thông báo tin nhắn Wechat, đó là thời gian đếm ngược Trì Dã gửi tới: "Cách thời gian đi gặp cha vợ tương lai của tôi còn hai mươi ba phút."

Đang giục cô mau lên trá hình đây mà.

Tô Trì Á nhìn hai chữ "cha vợ" trên màn hình sáng loáng, trong lòng chê trách: Đúng là ấu trĩ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tại căn nhà lớn với kiến trúc theo phong cách châu  u ở vùng ngoại ô, cha Tô Trì Á

- Lâm Hiên đeo kính ngồi ở sofa đọc báo, ông ấy đã qua tuổi năm mươi mà vóc dáng vẫn rất cường tráng, ngũ quan vẫn nhìn ra nét đẹp trai thời trẻ. Tô Trì Á ngồi ở ghế sofa cách ông ấy rất xa, cúi đầu lướt điện thoại, phòng khách yên lặng đến mức nghe thấy cả tiếng kim rơi. Tô Hoãn bưng hoa quả đã cắt gọt xong từ phòng bếp ra, chào con gái: "Nhìn xem khoảng thời gian này con gầy đến mức nào rồi kìa, mau ăn hoa quả đi.

Tối nay ăn cơm ở nhà, mẹ nấu ít đồ bồi bổ cho con."

"Hừ, bao lâu rồi không biết về nhà, lần này về còn có công cơ đấy." Lâm Hiên nghe vậy thì hừ một tiếng đầy lạnh lùng từ mũi: "Có giỏi thì đừng bao giờ trở về nữa."

Lâm Hiên luôn phản đối con gái thi đấu đua xe, sau sự cố ở giải đấu GP càng quyết tâm bắt Tô Trì Á cắt đứt liên hệ với cái nghề này, khi Tô Trì Á quyết định tiếp tục ở lại MFC, cha và con gái bước vào chiến tranh lạnh, lúc này càng không có ai muốn cúi đầu.

"Ông bớt nói mấy câu đi. Không phải tại ông thì Á Á phải chịu khổ bên ngoài nhiều thế sao?"

"Tôi bắt nó chịu khổ à? Tôi bắt nó chơi cái thứ xe đua tệ hại đó hay tôi bắt nó dán chặt vào đội xe vớ vẩn kia, nó tự chuốc lấy khổ thôi." Lâm Hiên nghe vậy thì tăng cao âm lượng: "Con gái con đứa làm gì không làm cứ nhất quyết làm cái này, ngoan ngoãn đi làm, tìm một người đứng đắn rồi gả đi không tốt sao, nhất quyết phải ra ngoài liều mạng."

Lâm Hiên càng nói càng kích động, bỏ tờ báo trong tay xuống bàn trả: "Bà nhìn con gái cưng bây giờ của bà đi, biến thành dáng vẻ gì rồi, hết sự cố đua xe lại đến công khai yêu đương, tin tức nào cũng khiến dư luận xôn xao, có khác gì mấy ngôi sao trong làng giải trí chứ!"

Tô Trì Á cắn chặt răng: "Nếu con nhớ không nhầm thì cha cũng là một tay đua moto đấy."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Cha là đàn ông."

Hơ, lại là câu nói này.

Tô Trì Á cúi đầu, nhất thời cảm thấy không còn gì để nói, cha cô vẫn kiểu không thể nói chuyện như trước đây.

"Con về là để nói cho mọi người biết con và Trì Dã không liên quan gì với nhau hết, sau này hai người đừng làm phiền anh ấy, không có chuyện gì thì con đi đây."

"Ai da, làm gì thế hả?" Tô Hoãn bước tới kéo cánh tay con gái lại, hai cha con nhà này người này cứng đầu hơn người kia, gặp mặt nói được ba câu đã muốn cãi nhau: "Cha con cũng chỉ muốn tốt cho con thôi, chẳng phải vì nhìn thấy tin tức của con nên lo lắng cho con sao. Anh con gọi điện về, nó nói nó thân với Trì Dã lắm."

Cô biết ngay chắc chắn chuyện này không thể không dính líu tới Lâm Trì Viễn mà.

Tô Trì Á lặng lẽ ghi một món nợ cho Lâm Trì Viễn trong lòng.

"Thằng bé kia không đến thì thôi, rốt cuộc hai đứa có chuyện gì, yêu đương cũng tốt, sao phải giấu diếm?" Tô Hoãn không nhịn được lải nhải: "Ở bên nhau từ bao giờ, nghe anh con nói trước kia thằng bé đó còn tới bệnh viện với con hả? Mẹ thấy vẻ ngoài có vẻ cũng không tệ lắm, có ảnh không?"

"Không cần nói mấy lời vô ích đấy, tôi gọi thằng nhóc kia đến để tỏ thái độ với nó đấy, tôi chắc chắn không gả con gái tôi cho một kẻ đua xe moto." Lâm Hiên ngắt lời Tô Hoãn: "Con nói lại y nguyên lời cha, dù là Kay ở đội xe mấy đứa hay thằng nhóc hiện tại tên Trì Dã, ở chỗ cha đều không được."

Chuyện này liên quan gì tới Kay?

Cả người Tô Trì Á run lên, ngực phập phồng mãnh liệt vì lời Lâm Hiên, trái tim như bị ai đó dùng một tảng đá to đập nát, nơi bị phá vỡ bị gió lạnh phả vào vù vù.

"Mẹ, con đi trước đây." Cô nói xong thì không chờ Tô Hoãn trả lời, quay đầu đi ra khỏi biệt thự.

Vẫn nên không về thì hơn.

Bên ngoài, Trì Dã ngồi xổm ở bồn hoa cạnh lối ra đợi cô. Từ xa nhìn thấy bóng người xanh đậm xuất hiện, anh chu miệng huýt một tiếng sáo vang dội, chào hỏi đầy vẻ lưu manh: "Em gái ơi, đi một mình hả?"

Tô Trì Á không có tâm trạng đấu võ mồm với anh, tâm trạng tốt cả một ngày bị cha phá nát hết rồi, cô lạnh lùng nói: "Còn không lên xe đi?"

Vừa nãy lúc đi đến Tô Trì Á đã nói một cách đơn giản với Trì Dã về mâu thuẫn của mình và Lâm Hiên, cô đoán cha giấu mình tìm Trì Dã không đơn giản chỉ để gặp mặt cho biết như mẹ nói, quả nhiên cha cô chỉ muốn trực tiếp nhắc nhở Trì Dã không được qua lại với cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!