Chương 5: (Vô Đề)

Nghi thức kéo cờ có thể nói là chuyện nhàm chán vô vị nhất trong ngày thứ hai.

Nhìn qua một lượt thì phía dưới bục kéo cờ đội ngũ nhìn có vẻ sắp xếp nghiêm chỉnh, ngay ngắn thẳng hàng lắm, mang đồng phục của trường rất trẻ trung có thể nhìn thấy tinh thần phấn chấn, tích cực trong từng người. Nhưng quan sát kĩ hơn thì sẽ phát hiện mỗi người lại đứng mỗi tư thế khác nhau, càng nhìn về sau càng rời rạc, trên cơ bản thì những học sinh đứng ở phía cuối hàng thường là những đứa ngáo đá của các lớp.

Học sinh đại diện đứng dưới Quốc kì phát biểu, vấn đề chính là học sinh phía dưới lại ghé đầu sát tai thì thầm nói chuyện.

Phần cuối cùng của nghi thức kéo cờ chính là những học sinh bị phê bình sẽ đứng dậy đọc bản kiểm điểm, năm cậu con trai đứng ở phía trước bục đều là những đứa đầu xỏ trong vụ ẩu đả giữa lớp 3 và lớp 6, trong đó có bốn người ghé thăm danh sách này như cơm bữa rồi, mọi người đều đã quen với việc đó, duy chỉ có Chu Trì là khuôn mặt mới toanh.

Hắn là người thứ ba lên đọc bản kiểm điểm.

Phía dưới bục trở nên xôn xao, mọi ánh mắt hiếu kì đều nhìn về phía người hắn.

Có nữ sinh của lớp khác hỏi nhỏ:"Hình như trước đây chưa từng thấy cậu ta đúng không…?"

"Học sinh mới chuyển đến của lớp tớ." Nữ sinh lớp 3 cũng lén lút trả lời.

Chu Trì đi đến đứng trước microphone, tóc và khuôn mặt hắn che mất một tầng ánh sáng, bộ đồng phục màu trắng xanh làm giảm bớt dáng vẻ lạnh lùng trên người hắn. Ngược lại còn bộc lộ rõ một chút thần thái của người thiếu niên. Bộ lông mày của hắn khẽ nhếch, lấy tay chỉnh lại cái microphone, mò mò tờ giấy trong túi quần rồi mở ra, động tác vô cùng ung dung, khiến cho mọi người đều bâng quơ cảm nhận rằng tiếp theo hắn chuẩn bị đọc không phải là bản kiểm điểm, mà là bài phát biểu cảm nghĩ khi nhận thưởng.

"Thầy giáo, cô giáo yêu quý của em, các bạn thân mến… ." hắn nhìn xuống rồi từ từ đọc.

Bản kiểm điểm của hai cậu con trai trước lúc bắt đầu đều là " Kính thưa quý thầy cô giáo và các bạn…", chỉ có hắn mới bắt đầu là "Thầy giáo, cô giáo "yêu quý" của em", Hắn đọc không nhanh, thanh âm vô cùng chậm, thông qua sự sàng lọc âm thanh của microphone lại càng nghe êm tai.

Triệu Hử Nhi ở trong đám đông cười "hi hi" nói: "Nghe thấy chưa? Câu nói này mà thay đổi một chút chính là "Triệu Hử Nhi thân mến" rồi đấy…"

Một vài nữ sinh ở bên cạnh che miệng lại cười: "Không hổ là "Triệu hào phóng", cậu là nhất rồi!"

Lâm Lâm ở đằng sau xém tí nữa là muốn ói, giữ nguyên miệng mắc ói nói với Giang Tùy: "Mặt dày thật, tớ sắp chịu không nổi nữa rồi."

Giang Tùy vỗ vỗ vào tay áo Lâm Lâm, tỏ ý muốn cô ấy gắng nhịn thêm chút nữa.

Cái người trên bục đang tập trung đọc tiếp : "Đối với việc tham gia vụ ẩu đả lần này, em rất xin lỗi, em biết rõ bản thân là người có suy nghĩ độc lập, nên làm những việc như bình thản khoan dung, hòa nhã với bạn bè. Đối với những người mạnh mẽ thì không được đố kị, đối với những người yếu ớt thì không được ức hiếp. Nhà Triết học Trung Quốc Mạnh Tử đã từng nói: "Ái nhân giả, nhân hằng ái chi; kính nhân giả, nhân hằng kính chi" ( Biết yêu người thì người sẽ yêu lại ta, biết tôn kính người thì người sẽ tôn kính lại ta); Nữ tác giả Đài Loan Tam Mao cũng đã từng nói, "Tòng dung bất bách đích cử chỉ, bỉ khởi đốt đốt bức nhân đích thái độ, canh năng lệnh nhân tâm chiết"(dùng cách bình tĩnh mà xử lí, cho dù là người có thái độ hung hăng thì càng có thể khiến họ hao tổn tâm trí)…….

Trương Hoán Minh cùng Lý Thăng Chí cũng ở sau bục kéo cờ lúc đó nghe đến mức nghẹn cả họng.

"Đệt, mẹ nó, cậu ta viết cái đấy đó à?"

Lý Thăng Chí cào đầu hết nửa ngày rồi đưa ra kết luận, "Cậu ta trước đây chưa từng viết bản kiểm điểm sao, cái đó hình như …… có chút giống với bài viết văn  nhỉ?"

……

Mọi người ở phía dưới cũng lấy làm kì lạ, lần đầu tiên nghe đọc bản kiểm điểm mà nghe thấy nhiều người nổi tiếng, nhiều câu trích giảng hay như vậy.

Toàn bộ học sinh từ đầu đến cuối đều đang xôn xao bàn tán, Giang Tùy cúi đầu chăm chú lắng nghe, lúc viết cảm thấy không có gì hết, bây giờ nghe hắn đọc mới nghĩ thấy có chút giống như kẻ chạy trốn vậy.

Vừa nghĩ đến ngang đây, liền nghe thấy: "Người viết bản kiểm điểm: Khối 11, lớp 3, Chu Trì."

"……"

Còn thêm hai đoạn nữa mà? Hắn bỏ qua rồi sao?

Nghi thức kéo cờ kết thúc, Chu Trì đi về lớp, Trương Hoán Minh chạy đến vỗ mạnh vào tay của hắn: "Chỉ có cậu mới như vậy thôi, bản kiểm điểm á, nhanh đến học hỏi tớ đây này!"

Chu Trì lôi tờ giấy ra đôi cho cậu ta.

Trương Hoán Minh mở ra vừa nhìn liền cười không nhặt kịp mồm: "Tớ đã nói rồi mà! Làm sao mà cậu có thể tự viết như vậy được, bản kiểm điểm này vừa nhìn là đã biết chữ của con gái mà! Vừa đẹp lại vừa ngăn nắp.

Lý Thăng Chí cũng chen vào xem: "Ai đã viết cái này giúp cậu vậy?"

"Giang Tùy." Chu Trì thuận miệng nói ra hai chữ, lôi tờ giấy nhét lại vào túi quần, đi vệ sinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!