Tối chủ nhật, một đám con trai tụ tập chơi tại nhà Lý Thăng Chí.
Từ sáu giờ rưỡi trở đi, Trương Hoán Minh gọi điện thoại cho Chu Trì nhiều cuộc, tốn nhiều công sức mới rủ được hắn đến.
Hơn tám giờ, Chu Trì dửng dưng đến muộn.
Lý Thăng Chí đưa cho hắn một chai bia vào tay, trực tiếp hỏi: "Con khỉ nói tối qua cậu để cho bọn mình leo cây là để đi hẹn hò sao, có thật không?"
Bên ngoài mưa phùn lất phất, Chu Trì cả người ớn lạnh, trên đầu tóc còn lưu lại những hạt mưa nhỏ. Hắn vuốt mặt, "Không thể để tôi vào nhà cái đã sao?"
"À, vào, cậu vào đi." Lý Thăng Chí lùi về sau, để cho hắn vào cửa, "Cũng không phải là lần đầu tiên đến, còn muốn tớ phải tiếp đãi cậu nữa sao?"
Chu Trì cởi áo khoác, thuận tay vứt ở trên tủ gần cửa.
Trong phòng khách huyên náo, đã có nhiều nam sinh ngồi ở đấy, có học sinh trong lớp, cũng có học sinh của lớp khác, trên sàn nhà để một đống túi mua đồ bên ngoài đang mở ra.
Căn phòng của Lý Thăng Chí luôn rộng rãi, chỉ có một mình cậu ta ở, thi thoảng gọi người đến tụ tập, đơn giản là mấy kiểu ăn uống vui chơi, đánh bài, xem phim.
Phòng khách nhiều người, nhiều câu hỏi không thể hỏi được nữa. Lý Thăng Chí biết nghe lời, không hỏi thêm câu hỏi nào liên quan đến vấn đề lúc nãy nữa.
Mọi người ăn thịt nướng, uống bia, chơi bài xong lại xem một bộ phim hành động có yếu tố tình cảm nam nữ, trong đó có một nam sinh trước đây đã từng yêu đương với một bạn gái cùng trường, đã từng trải nghiệm qua nhiều chuyện, vì thế mà hăng hái nói xàm.
Không có con gái ở đây, những đoạn nói chuyện dâm tục loạn lạc khắp nơi cũng không sao. Chỉ có điều càng nói những điều đó thì càng hưng phấn, vừa xem xong bộ phim thì liền thân mình dày vò khó chịu lạ thường. Có người chịu không nổi mà đi nhà vệ sinh để tỉnh táo lại.
Chu Trì một mình chiếm một cái ghế sô pha, không gia nhập vào nói chuyện với họ.
Cũng không phải là hắn không có cảm giác. Vào thế kỷ này, không có gì là ngoại lệ cả. Đặc biệt là tối qua hắn đã có bạn gái.
Cứ xem như là không phải cố ý có những suy nghĩ bỉ ổi đó đi, thì cũng sẽ không do dự mà nhớ đến cô.
Nếu như biết bây giờ hắn đang xem kiểu phim này, cô ấy sẽ phản ứng như thế nào?
Lần ở tiệm băng đĩa đó, chẳng qua chỉ là nhìn thấy một cái đĩa phim mà vẻ mặt của cô giống như đã nhìn thấy cái gì trong đó vậy, khiến bản thân trở nên đỏ như một con tôm, trốn ở trong tiệm hoa nửa ngày mà vẫn chưa ra.
Nghĩ đến đây, Chu Trì vô thức cười lên một tiếng.
Da mặt của cô thật mỏng quá.
…….
Chu Trì lấy chai bia đặt ở cái tủ đằng sau, lôi điện thoại ra, mở danh bạ ra, nhìn chằm chằm vào cái tên Giang Tùy một lúc, gửi một tin nhắn: Đang làm gì vậy?
Đợi vài phút sau vẫn chưa thấy cô trả lời.
Nam sinh bên cạnh vẫn đang cười ha ha hi hi mà nói đến chủ đề đó, ai ai ai đã ngủ với con gái, ai ai ai không còn là xử nam nữa…..
Chu Trì ngồi dậy đi ra hướng ban công.
Mưa nhỏ ở bên ngoài vẫn đang rơi tí tách, gió lạnh thổi vào cửa sổ.
Hắn dựa vào mép tường, nhìn vào màn hình điện thoại, gọi một cuộc điện thoại.
Chuông đổ rất lâu mà đầu dây bên kia mới nghe máy.
Nghe thấy trong loa điện thoại vọng đến giọng nói của con gái: "A lô, Chu Trì?"
"Ừm, là tôi." Hắn hơi cong lưng, ánh mắt đặt ở góc cửa kính, "Cậu đang bận sao?"
"Không bận gì cả, vừa nãy tôi đang phơi áo quần." Giang Tùy ngồi xuống giường, hỏi hắn, "Sao vậy? Bỗng nhiên lại gọi điện thoại?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!