Mặt Giang Tùy cứng đờ, hai bên gò má nóng hừng hực.
Thật ngại ngùng.
Cô muốn buông tay ra nhưng xung quanh toàn một màu đen kịt, thật khiến người khác phải sợ hãi.
"Chu Trì……", Cô nhỏ giọng gọi tên hắn, nhưng không thể nào nói tiếp được, cũng không buông tay ra, vẫn cứ níu lấy hắn, ngón tay cử động thật không tự nhiên lắm.
Chu Trì đã đoán ra được.
"Sợ bóng tối sao?"
"……" Giang Tùy thừa nhận, "Ừm."
Vốn nghĩ hắn sẽ cười trêu chọc cô nhưng lại không hề như vậy.
Ngược lại Chu Trì còn nắm chặt lấy tay cô, "Sợ thì phải nói với tôi chứ, không cần phải tự chịu đựng như vậy đâu." Không còn là giọng điệu cười nhạo lúc nãy nữa.
Tim của Giang Tùy đập loạn nhịp.
Chu Trì nắm lấy tay cô, lần mò trong bóng đêm đi đến bên cạnh giá treo áo quần, lấy một chiếc áo khoác lông khoác lên người cô, "Mặc áo vào, dưới lầu rất lạnh."
"Ờ."
Tiếng sột soạt liên hồi trong đêm tối, Giang Tùy đã mang áo xong.
Chu Trì đi đến bên giường tìm thấy điện thoại, định mở điện thoại lên thì phát hiện điện thoại đã tự động tắt nguồn.
Chỉ có thể mò trong đêm tối để xuống lầu.
Giang Tùy được hắn nắm lấy tay dắt đi, lúc xuống cầu thang thì đi lần theo bước chân hắn mà đi.
Hai người lần mò từng bước một.
Chu Trì đi ở đằng trước, sau lưng luôn có tiếng bước chân đi theo.
"Cậu cẩn thận một chút."
Đi được vài bước thì lại nhắc nhở: "Đừng có nhanh như vậy chứ."
Lại đi tiếp thêm vài bậc cấp nữa thì âm thanh càng nhỏ lại: "Cẩn thận kẻo ngã."
"……"
Chu Trì thật có chút cạn lời.
Hắn chợt nhận ra Giang Tùy một khi căng thẳng thì lại nói lảm nhảm rất nhiều.
"Không ngã được đâu, cậu không cần lo." Hắn lắc lắc tay Giang Tùy, "Không phải tôi đang cầm tay cậu đây rồi sao, vẫn còn sợ hả?"
"Không có." Giang Tùy ngậm miệng lại không nói thêm gì nữa.
Dưới lầu càng tối, hai người dựa vào trí nhớ mà đi đến ngăn tủ bên cạnh bàn ăn, tìm thấy được đèn bin, lập tức đi kiểm tra ổ điện, phát hiện quả nhiên là bị đứt cầu dao.
Giang Tùy thở phào nhẹ nhõm: "Vẫn may, không xảy ra chuyện gì lớn, bằng không thì thật rắc rối." Lần trước xảy ra vấn đề về điện, cô cùng dì Đào đã thắp nguyên một bàn nến để thắp sáng.
Chu Trì: "Có thể xảy ra được rắc rối gì chứ, không phải tôi đã ở đây rồi sao.
Cũng đúng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!