Nhất thời, Kỷ Lan tò mò quên cả ý định cùng Nghiêm Vị đi ăn cơm, trong lòng chỉ muốn biết người này là ai.
Nghiêm Vị cũng thấy người này, tò mò nhìn qua vài lần, thấy người này nhìn Bạc Hà chăm chú, chắc chắn là tời tìm cô rồi, liền nhẹ giọng nói: "Bạc Hà có người tới tìm kìa!"
Lúc này Bạc Hà mới ngẩng đầu lên, liếc mắt thấy Hứa Hoài đừng ở cửa liền giật mình.
Bốn mắt nhìn nhau, thật lâu, Bạc Hà dời ánh mắt lạnh nhạt hỏi một câu: "Sau anh lại tới đây?"
"Anh mới nghe nói bác Bạc bị bệnh nên tới thăm."
"Không cần, anh về đi!"
Thái độ Bạc Hà lạnh nhạt mang theo kiên cường, ánh mắt cũng không thèm nhìn Hứa Hoài, giọng nói lạnh như băng ra lệnh đuổi khách.
Kỷ Lan không hiểu được thái độ của Bạc Hà, người này tốt bụng đến thăm bố cô nhưng cô lại tỏ thái độ như vậy, tốt xấu gì người ta cũng là một soái ca, lại có thể điềm nhiên chấp nhận thái độ lạnh nhạt của cô, thật sự là rất hiền lành rồi, chuyện gì đây?
Nghiêm Vị cũng thấy kì quái, theo những gì anh biết, Bạc Hà luôn là người có thái độ nho nhã, hiểu lễ nghĩa, như thế nào với người này lại có thể bất lịch sự như vậy.
Kì quái là Hứa Hoài ngược lại lại không tỏ thái độ tức giận, yên lặng nhìn Bạc Hà, ánh mắt phức tạp, như là muốn nói điều gì lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Ánh mắt rối rắm đặt trên khuôn mặt đẹp trai, một vẻ u buồn thâm sâu làm cho Kỷ Lan cũng cảm thấy lực sát thương thật mạnh. Nhưng Bạc Hà lại tỏ ra vô cùng khinh thường cùng cố chấp.
Kỷ Lan càng tò mò hơn, trực giác anh biết hai người này chắc chắn có chuyện khó nói trong quá khứ, có khi lại là một câu chuyện tình yêu trái ngang cũng nên.
Nghiêm Vị thấy cục diện có vẻ xấu hổ, nháy nháy Kỷ Lan: "Tôi đói rồi, ăn cơm thôi!"
Kỷ Lan muốn định tiếp tục nghe bát quái, đành phải lưu luyến đứng dậy. Ai biết, Nghiêm Vị lại lắm miệng nói một câu: "Bạc Hà cậu cũng đi ăn cơm đi!"
"Uhm." Không nghĩ Bạc Hà lại đồng ý, cùng họ nhanh chóng đi ra khỏi phòng bệnh.
Kỷ Lan sửng sốt, cô lại chịu đi ăn cơm cùng với anh? Hiểu được chắc chắn là cô muốn trốn tránh Hứa Hoài.
Hứa Hoài thấy Bạc Hà muốn rời đi, cũng đi theo ra ngoài. Bạc Hà muốn nhanh chóng đi đến thang máy.
Kỷ Lan thấy Hứa Hoài từ trong ví tiền lấy ra cái gì đó đưa cho Bạc Hà. Bạc Hà không nhận, thậm chí cũng không thèm nhìn một cái, ngẩng mặt nhìn vào dãy số trên thang máy.
"Anh nghe cô nói, tiền thuốc men của bác Bạc không đủ, đây là mười vạn em cầm trước đi."
Kỷ Lan nghe thấy liền động lòng, người này quả thật trượng nghĩa, vừa ra tay lại chi ngay mười vạn, quả đúng là cho lửa ấm đúng ngày tuyết rơi, anh hùng cứu mỹ nhân.
Ai biết mỹ nhân căn bản thờ ơ, giống như không nghe, không thấy.
Kỷ Lan cảm thấy khó hiểu, Bạc Hà hôm nay gọi điện vay tiền rõ ràng không vay được cũng không phải cô giả vờ cho người ta thấy, tại sao bây giờ lại không cần nữa.
Thang máy đến, Bạc Hà tiến vào bên trong, Hứa Hoài vội đưa tiền vào trong tay cô, ai ngờ Bạc Hà thế nhưng đem tiền ném xuống đất.
Kỷ Lan tiến vào thang máy không may dẫm lên. Anh vội vàng nhắc chân, nhặt chi phiếu lên không biết nên đưa cho Bạc Hà hay đưa cho Hứa Hoài? Anh do dự một lúc đúng lúc đó cửa thang máy đóng lại, Bạc Hà cứ thể đi xuống.
Kỷ Lan đành đem chi phiếu đưa cho Hứa Hoài, nhìn vẻ mặt thương tâm của Hứa Hoài, trong lòng anh cũng thấy ấm ức thay cho người anh em này, có lòng hảo tâm lại bị người ta coi thường, nha đầu kia thì có gì tốt mà tỏ thái độ như vậy chứ.
Nghiêm Vị đứng một bên cũng vô cùng sửng sốt, quen Bạc Hà bốn năm, người bạn này cũng không phải người xấu, còn đưa chi phiếu giúp cô, sao lại bị đối xử như vậy?
Nhưng mặc kệ thế nào Nghiêm Vị vẫn chọn bao che cho bạn: "Chào, chúng tôi là bạn học đại học của Bạc Hà, bố cô ấy tạm thời chưa qua cơn nguy hiểm, tâm tình không được tốt, anh đừng để bụng."
Hứa Hoài không nhận lại chi phiếu lại nhìn Kỷ Lan thành khẩn nói: "Tiền này, phiền anh đưa cho cô ấy, bác Bạc đang trong cơn nguy hiểm rất cần tiền, mật mã chính là ngày sinh của cô ấy."
Kỷ Lan vội nói: "Anh tự mình đưa cho cô ấy đi!"
Hứa Hoài cười khổ một chút: "Anh cũng thấy, tôi đưa cô ấy không nhận, phiền toái anh một chút được không? Cảm ơn!"
Kỷ Lan đành bỏ chi phiếu vào ví tiền của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!