Bạc Hà đi rồi, Kỷ Lan ngồi ăn cơm không yên, trong lòng luôn suy nghĩ rốt cuộc cô muốn nói gì với mình? Vì sao không nói trực tiếp, gọi điện thoại không được hay sao, vì sao nhất định phải dùng QQ nói chuyện trên mạng?? Chẳng lẽ là?
Trí tưởng tượng bay cao đều hường đến một đoạn tình cảm nồng nàn đang chớm nở, không đợi được, anh hận không thể ngay lập tức về nhà lên mạng.
Tương Lâm có ý muốn tác hợp cho Sở Tiếu Tiếu Tiếu Tiếu cùng Kỷ Lan cho nên ăn cơm xong liền đề nghị: "Chúng ta cùng đi xem phim đi? Nếu không đi quán bar cũng được!"
Kỷ Lan nói ngay: "Các cậu đi đi, tôi còn về nhà có việc."
Sở Tiếu Tiếu cũng hơi thất vọng, Tương Lâm vội nói: "Hay là như vậy đi, tôi đi cùng Nghiêm Vị phiền cậu đem Tiếu Tiếu đưa về nhà! Cô ấy ở rất gần đây!"
Có thể tạo cơ hội đương nhiên không thể bỏ qua, nếu hai người có duyên, thời gian không thành vấn đề.
Kỷ Lan nghe thấy ở gần liền sảng khoái đáp ứng.
Tương Lâm nhìn Sở Tiếu Tiếu nháy mắt để cô biết nắm chắc cơ hội.
Sở Tiếu Tiếu hơi ngượng ngùng, hai người rất hiểu nhau có điều gì bì mật cũng không giấu được.
Sở Tiếu Tiếu mong chờ ngồi trên xe của Kỷ Lan, không nghĩ tới hai người lại có thể ở một mình cùng nhau nhưng Kỷ Lan lại càng không nói nhiều, rất ít khi quay đầu nhìn cô.
Sở Tiếu Tiếu hơi lo lắng, chọn vài câu chuyện phiếm, anh ôn hòa trả lời, nhưng mà rất khách khí.
Bởi vì xinh đẹp nên cô thường xuyên gặp những người đàn ông bị tiếng sét ái tình, theo kinh nghiệm của cô, loại thái độ và ánh mắt này cô nắm trong lòng bàn tay, Kỷ Lan đối với cô không phải thực sự có hứng thú hoặc cảm tình thật. Anh hết sức chuyên chú đưa cô về nhà.
Lúc này điện thoại vang lên âm báo tin nhắn.
Cô mở máy là Tương Lâm.
"Tờ vừa hỏi Nghiêm Vị, anh ấy nói Kỷ Lan thích loại con gái quyến rũ phong tình, cậu đừng đoan trang quá cứ thả lỏng một chút!"
Sở Tiếu Tiếu cười khổ, cái gọi là phong tình quyến rũ sao có thể nói thả lòng một chút thì lập tức có thể làm được, trừ bỏ điều kiện cần thiết còn cần có đạo hạnh cao thâm từng trải, dù sao với cảnh giới phong tình quyến rũ cũng đã là quá cao với cô rồi. Muốn giả đoan trang thanh thuần rất dễ nhưng quyến rũ phong tình có phải đã quá khó rồi không, không cần thận sẽ thành lẳng lơ mất.
Thấy sắp đến nhà cô, Sở Tiếu Tiếu cảm thấy sự tình biến chuyển không được tốt âm thầm lo lắng.
Chỉ đường cô cố tình nầng cao cánh tay, hướng Kỷ Lan xích lại gần một chút, một hương thơm như có như không truyền tới.
Khứu giác Kỷ Lan vô cùng tinh mẫn, cảm thấy có mùi hương rất dễ chịu, thanh nhã tươi mát, không giống như nước hoa quá gay gắt chỉ trực chui vào mũi người ta.
Theo bản năng anh liền hỏi: "Em dùng loại nước hoa gì vậy?"
"XX thiên thần."
Kỷ Lan vừa nghe, XX là công ty đồ trang điểm Bạc Hà đang làm việc, sao cô lại không dùng nhỉ? Ngại đắt? Lại nhớ lại hình như cô chưa bao giờ dùng nước hoa, cùng cô ở một chỗ, trên người cô hình như không có mùi hương nào. Hơn nữa tóc cũng chỉ buộc đuôi ngựa không thấy cầu kì gì.
Anh luôn cảm thấy con gái nên xinh đẹp một chút, cảnh đẹp ý vui mà. Để cho người khác thấy vui mắt cũng là đem lại tự tin cho mình, nhưng rõ ràng Bạc Hà lại không như vậy.
Trong lòng Kỷ Lan bắt đầu cân nhắc, cô thích hợp với loại hình tượng như thế nào, tóc sẽ làm ra sao, mặc loại váy gì, đeo loại trang sức nào cho trang nhã, anh tự mình muốn cải tạo Bạc Hà, thấy hiện ra một mỹ nữ tuyệt sắc, trong lòng có chút tự đắc.
Bên tai nghe thấy tiếng Sở Tiếu Tiếu: "Đúng rồi chính là nơi này!"
Kỷ Lan vội vàng dừng xe.
Sở Tiếu Tiếu xuống xe, phất tay với Kỷ Lan cười ngọt ngào nói: "Cảm ơn anh, hẹn gặp lại!"
Kỷ Lan vội vã về nhà lên mạng, nói hẹn gặp lại chưa dứt câu lại nghe Sở Tiếu Tiếu kêu a một tiếng quay lại đã thấy cô ôm chân vẻ mặt rất là đau đớn.
"Cô làm sao vậy?"
"Trật mắt cá!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!