Edit: Viên Kẹo Nhỏ
Lục Mộ Trầm đến muộn, đứng ở trước cửa phòng học, thực lễ phép mà gõ cửa.
Lão sư dạy toán nghiêng về phía dưới, thấy là Lục Mộ Trầm, sắc mặt ngược lại hoà nhã, thuận miệng hỏi một câu: "Đi nơi nào?"
"Lão sư ngượng ngùng, đi đến phòng y tế."
"Được, vào đi."
Lục Mộ Trầm trở về vị trí, Hàn Tinh lập tức đến gần bên cạnh hắn, nhỏ giọng hỏi: "Thế nào? Tống Nhiễm không sao chứ?"
Đợi lát nữa rồi nói sau, nghe giảng bài đi." Lục Mộ Trầm mở sách ở trên bàn, nghiêm túc nghe giảng.
Lục Mộ Trầm là lấy thành tích đứng nhất ở trường cao trung trọng điểm của thành phố S, học tập là có tiếng nghiêm túc.
Hàn Tinh ngượng ngùng mà sờ sờ mũi, không quấy rầy.
Một tiết học có bốn mươi phút, rất nhanh liền kết thúc.
Lão sư nói một câu tan học, trong phòng học nháy mắt liền ầm ĩ, nói chuyện phiếm nói chuyện phiếm, ra phòng học ra phòng học, huyên náo.
Lục Mộ Trầm vẫn ngồi lại, đang làm đề mà lão sư chưa nói xong.
Hàn Tinh nghiêng đầu, tay phải nâng gáy, nhìn Lục Mộ Trầm.
"Lục ca, Tống Nhiễm không có việc gì đi?"
Lục Mộ Trầm " ân " một tiếng, đầu cũng không nâng.
Ngồi dãy đối diện Từ Hạo đi lên tiếp câu chuyện: "Vốn dĩ không có việc gì a, cô gái nhỏ Tống Nhiễm kia rõ ràng đến tìm Lục ca ca của chúng ta tới ăn vạ nha."
Lục Mộ Trầm cầm bút tay hơi hơi dừng một chút, trong đầu bỗng nhiên liền hiện lên nụ cười rực rỡ của Tống Nhiễm.
Từ Hạo cười hì hì, từ trên ghế lên, đặt mông ngồi trên bàn, biểu tình ái muội mà nhìn Lục Mộ Trầm một cái: "Lục ca, Tống Nhiễm chính là nữ sinh đẹp nhất trường chúng ta, nam sinh theo đuổi cô ấy chưa ít hơn con số này."
Từ Hạo xòe bàn tay ra.
Mặt Lục Mộ Trầm không biểu cảm mà hỏi một câu: "Có liên quan gì tới tớ sao?"
Từ Hạo cười hắc hắc, nói: "Như thế nào không quan hệ a? Cậu mới vừa chuyển tới nên không biết. Tống Nhiễm cô gái kia lạnh lùng như thế nào đâu, có thể làm cô ấy chủ động tìm nam sinh, cậu tuyệt đối là người thứ nhất."
Nói xong, trên mặt lại lộ ra vẻ mặt ái muội "muốn nói lại thôi".
Lục Mộ Trầm không phản ứng, cúi đầu tiếp tục làm đề toán.
Bên cạnh, Hàn Tinh nhìn hắn, nhịn không được hỏi một câu: "Lục ca, nếu Tống Nhiễm theo đuổi cậu, cậu sẽ đồng ý sao?"
"Đừng nói bậy." Lục Mộ Trầm nhàn nhạt nói.
Ngón tay thon dài trắng nõn cầm chiếc bút màu đen, ở trên giấy nháp nghiêm túc tính toán đề bài.
"Tớ nói nếu Tống Nhiễm theo đuổi cậu, cậu sẽ đồng ý với cô ấy sao?" Hàn Tinh chưa từ bỏ ý định mà lại hỏi một câu.
Cậu quá tò mò.
Lục Mộ Trầm rốt cuộc ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Hàn Tinh: "Cậu về sau không làm phóng viên lo chuyện bát quái thì chính là nhân tài không được trọng dụng."
Hàn Tinh bị sặc, sờ sờ mũi: "Ách...... Tớ không phải tò mò sao."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!