Khách sạn suối nước nóng Tây Sơn.
Vẫn là căn phòng Lục Mộ Trầm đặt lần trước.
Đã hơn hai rưỡi sáng mà trong phòng vẫn rực lửa như cũ.
Tống Nhiễm không biết Lục Mộ Trầm đã đổi bao tư thế.
Giờ phút này, cô đang bị anh đè trên tường, cả người mềm nhũn, dựa hết vào vòng tay của anh.
Hai tay cô yếu ớt khoác lên vai anh, mái tóc dài lả lướt ướt đẫm mồ hôi, vài sợi còn dính trên má hồng.
Từ công ty đến khách sạn, từ giữa trưa đến bây giờ, Tống Nhiễm đã hiểu được thế nào là đòi lại toàn bộ nửa năm qua của Lục Mộ Trầm.
Cô không chịu nổi!
Đọc Full Tại
Cuối cùng, Tống Nhiễm phải khóc lóc xin tha thì Lục Mộ Trầm mới chịu bỏ qua, sau đó dán bên môi cô, hỏi: "Thế nào?"
Thế nào là thế nào? Muốn cô khen anh lợi hại?
Trong đầu Tống Nhiễm là một đống hỗn độn, ý thức đã bay xa, nào còn sức để đáp lại anh.
Cô nhắm mắt, trước khi thiếp đi vì quá mệt mỏi, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ: Tuyệt đối không được bỏ đói đàn ông, nhất là loại đàn ông khỏe kinh người như Lục Mộ Trầm.
Đói lâu ngày, kẻ gặp nạn sẽ là cô.
Đây đúng là một bài học xương máu mà!
Tống Nhiễm ngủ thẳng đến mười hai rưỡi trưa hôm sau.
Khi tỉnh dậy, Lục Mộ Trầm đã không còn trên giường, trong nhà vệ sinh có tiếng nước chảy rào rào, chắc là anh đang tắm.
Tống Nhiễm vịn giường ngồi dậy, ai ngờ eo mềm nhũn, lại ngã xuống giường.
Cảm giác đau đớn nhanh chóng lan khắp thân mình.
Cô thử nâng chân lên một chút, nhưng quá nhức nên lại rơi xuống.
Trong lòng phiền muộn không thôi.
Đêm qua, Lục Mộ Trầm chẳng khác gì một con sói! Chính là loại sói rừng ngàn năm không thấy thịt.
Giày vò chết cô…
Lục Mộ Trầm vừa bước chân ra khỏi phòng tắm thì một cái gối bỗng nhiên bay đến, không kịp đề phòng nên bị nó đập ngay giữa mặt.
Anh cầm gối đi về giường rồi ngồi xuống, tính nắm lấy tay Tống Nhiễm nhưng còn chưa chạm vào thì đã nguyên ăn một cái tát.
Anh sững sờ: "Sao vậy?"
Tống Nhiễm không nói gì, chỉ thở phì phò, nhìn chằm chằm anh.
Lục Mộ Trầm là người thông minh, lập tức hiểu ra, trong mắt tràn ngập ý cười, chống hai tay bên hông Tống Nhiễm, hai cơ thể sát gần nhau, môi kề môi.
"Vẫn còn sức?"
Lục Mộ Trầm đang mặc một bộ áo tắm màu đen, qua phần cổ áo tùy tiện mở rộng có thể thấy cơ bắp như ẩn như hiện, cùng hương bạc hà dịu nhẹ khoan khoái, có một lực hấp dẫn không thể hiểu…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!