"Anh ơi eo đẹp quá, cho ngồi~"
Mẹ nó, sợ c.h.ế. t đi được.
Thôi, cho mèo ăn đã, về nhà cho mèo ăn.
Nhưng cuối cùng tôi vẫn không ra khỏi đội cứu hỏa — có đứa ngốc quấn sáu lớp chăn, tự nhét mình vào khe giường rồi mắc kẹt.
Nó dùng giọng nói gọi robot AI quay số 119 để được cứu.
Lúc cúp máy còn không quên gọi:
"Xiao Ai, cúp máy giúp tớ nha~"
Này, thông minh vậy mà vẫn tự nhét mình vào khe giường hả?
Khi gõ cửa người cần cứu, tôi thấy cô ta đang xem video tuyên truyền của mình?!
Khoan đã…
Bình luận được thả tim nhất là do cô ta viết?
Kéo chăn ra, tôi thấy gương mặt quen đó, trước mắt tối sầm.
Quả là oan gia ngõ hẹp.
Nhìn ánh mắt cô ta đảo loạn, mặt đầy nghiệt ý, tôi không nhịn nhớ đến con mèo tam thể đang phá nhà.
Bỗng nổi hứng trêu cô ta, kể ra chuyện đời tôi không muốn nhắc — chuyện khiến tôi xấu hổ đến không thốt nên lời.
Quả nhiên cô ta như bị sét đánh, hoảng loạn vô cùng – làm tôi vô cùng thích thú.
Nhưng giây sau, một câu "Chồng ơi" của cô ta khiến tôi muốn độn thổ thêm lần nữa.
Haiz, tôi thực sự muốn chết, không hiểu sao lại trêu cô ta như vậy…
Không ngờ cô nhóc bám riết không buông.
Nhìn những tin nhắn trêu ghẹo táo bạo và nhiệt tình của cô ta, tôi ôm trán bất lực.
Cô ta còn đăng bài trên Zhihu…
Ai đó trả lời tôi mặc quần lót đỏ là quyến rũ?! Còn dạy cô ta cách "khiêu gợi" và "quấy rối"?
Quấy rối cái đầu mày!
Tôi hiểu rồi, cô ta định làm thật.
Giữa chốn đông người dám thẳng thắn muốn ngồi lên eo tôi…
Nhưng không ngờ cô nhóc nhẹ thật, ngồi lên chẳng có tí trọng lượng nào.
Này! Đừng thổi hơi vào tai tôi rồi nói chuyện kiểu đó!
Cứng rồi…
Không phải tai... mà là nắm đ.ấ. m cứng lại muốn đánh người thật sự!
Tôi chưa từng nghĩ cô gái nhỏ bé gầy gò vậy lại có sức mạnh lớn đến thế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!