Hành vi nghệ thuật 11
Lúc lên xe 5 nam 1 nữ, bước xuống xe thì là 2 nữ 4 nam.
Không ai nói gì cả nhưng ai cũng nghi Lăng Khê không phải thích mặc đồ nữ mà là có ham muốn biểu diễn cháy bỏng, càng đông người càng thích giả làm nữ.
Cả hàng người bọn họ đều ăn mặc bình thường, có Lăng Khê là lấy tóc giả trong túi ra rồi lấy áo gió kiểu nữ trên xe Đinh Thần Dục, nháy mắt đã đổi giới tính.
"Em đã nói hai người có một chân mà."
Vạn Dặc ngồi ghế sau trừng hai người.
"Hai tiếng trong sạch chị đây nói cũng đã mệt nhoài." Lăng Khê đã vào trạng thái, anh ta dỗi hờn bằng giọng nữ đẹp đẽ:
"Anh ta thích đàn ông còn chị là con gái."
"Đảo ngược giới tính à?"
Trình Mặc ngồi say cùng thấp giọng hỏi Lục Viễn Triết.
"Không, là nảy ra nhân cách kiểu biểu diễn thôi." Lục Viễn Triết thấy Lăng Khê bắt đầu diễn thì đau đầu,
"Đảo ngược giới tính thật thì đỡ rồi, sớm biến thành phái nữ là mọi người đều thoải mái."
Dựa vào trình độ ngụy trang của Lăng Khê, nếu anh ta không nói mình là người chuyển giới thì ai mà nhìn ra cho được.
Còn về tại sao anh ta lại nhất quyết làm hộ trap chuyên nghiệp thì ai mà biết.
Hàng người xuống xe ở nhà hàng Đinh Thần Dục chỉ định, nhìn thôi cũng biết nhà hàng giàu có sang chảnh này không rẻ chút nào. Nơi đây có thể coi là nhà hàng tầm cỡ nổi tiếng trên mạng ở Đảo Thành, nhà hàng nằm ở vị trí rất cao, ngồi bên cửa sổ còn thấy được cả cảnh biển ven bờ Đảo Thành.
Chỗ này đúng là không phải nhà hàng đắt đỏ nhất nhưng món ăn đưa lên thật sự phải tốn không ít công sức.
"Cầm chắc ví tiền thẻ tín dụng nhé."
Đinh Thần Dục ngoái lại trêu Lục Viễn Triết,
"Trung bình một người trên nghìn cả đó."
Sợ ông quá ha. Lục Viễn Triết đáp lời bằng ánh mắt khinh bỉ.
"Này là tiệc mừng công xong về trả tiền lại hả?" Tô Tiểu Chỉ bị quy mô nhà hàng dọa.
Lần đầu tham gia liên hoan với tổ chuyên án, Trình Mặc vừa không mâu thuẫn cũng không kinh ngạc, cậu giảm thấp sự tồn tại, bước vào chung với mấy đồng nghiệp đang diễu võ giương oai phía trước.
Chỉ đi thang máy thì chưa đủ để cảm nhận được gì đâu, phải đến lúc Vạn Dặc xem thực đơn mới hiểu được thế nào là bị giá cả đè bẹp:
"Tụi mình ăn vàng ha gì vậy."
"Gọi món là được rồi."
Lục Viễn Triết không cho mình có cơ hội hối hận nên giục mọi người.
Em hoa mắt rồi… Tô Tiểu Chỉ rất sợ, lần này có vẻ hơi quá rồi,
"Em thấy như mình đang phạm tội á."
"Cứ gọi mấy món đầu bếp đề cử đi."
Lục Viễn Triết chống má, anh liếc mấy con số, thấy trước mặt có vẻ tối tăm,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!