Lâm Sơ Huỳnh cực kỳ vừa lòng với câu trả lời của Lục Yến Lâm, liền ném cho anh ánh mắt quyến rũ. Chỉ dựa vào câu nói đầu tiên mà đã được ánh mắt quyến rũ – Lục Yến Lâm, trong mắt hàm chứa ý cười.
Nhất thời, bầu không khí trong phòng làm việc trở nên kỳ lạ.
Trình Minh Thành nhìn nụ cười khó hiểu của Lục Yến Lâm, cũng hiểu sơ sơ về đôi vợ chồng này, "Một khi đã vậy thì Trình thị sẽ bồi thường."
Lâm Sơ Huỳnh "à", "Bồi thường cái gì?"
"Vậy phải xem Giải trí Thiên Nghệ cần cái gì." Không đợi Lâm Sơ Huỳnh trả lời, Trình Minh Thành đứng dậy vuốt vuốt tây trang, "Tổng giám đốc Lục, tôi còn có việc. Lục phu nhân, lần sau gặp lại."
"……..?"
Cứ vậy mà đi?
Lâm Sơ Huỳnh trừng mắt, nhìn Trình Minh Thành đóng cửa lại.
Trong phòng làm việc lại lần nữa rơi vào yên tĩnh, lát sau cô mới lên tiếng: "Anh ta có ý gì thế? Muốn lấy tiền mua chuộc em sao? Em thiếu chút tiền ấy à?"
"Không thiếu." Lục Yến Lâm trả lời.
Cho dù Lục phu nhân không có tiền, anh còn có tiền.
"Dù sao chính anh ta nói muốn bồi thường, vậy thì em sẽ bắt chẹt một chút." Lâm Sơ Huỳnh tuyệt không khách khí, đôi mắt sáng rực lấp lánh.
Từ khi Trình Minh Thành tiếp quản Trình thị thì Trình thị đã phát triển nhanh chóng, chẳng qua gần đây mua một mảnh đất nên tình hình tài chính hơi căng, nhưng vẫn dư dả.
Lâm Sơ Huỳnh không hề cảm thấy mình là một người hiền lành.
"Anh nói xem, vì sao anh ta lại muốn ngăn Thẩm Minh Tước tham gia gameshow này?" Lâm Sơ Huỳnh có chút nghi hoặc: "Đã chia tay rồi mà còn ghen?"
Nếu đúng là ghen thì chứng tỏ vẫn còn thích Thẩm Minh Tước, đã vậy thì theo đuổi người ta lần nữa đi, cần gì phải lén làm việc sau lưng?
Cô không hề thích cách xử lý như thế này.
Lục Yến Lâm kéo kéo cổ áo, nhìn nàng thật sâu: "Em muốn cuộc trò chuyện của chúng ta chỉ thảo luận về cậu ta?"
Lâm Sơ Huỳnh lập tức nói: "Đương nhiên không."
Cô nhìn phần cổ áo sơmi hơi hơi mở ra của Lục Yến Lâm, cảm thấy như vậy thật mê người, liền đứng dậy đi đến trước bàn làm việc của anh.
Rồi sau đó, nghiêng nửa người về phía anh.
Hôm nay Lâm Sơ Huỳnh mặc trang phục công sở, nhìn qua rất có khí thế của nữ cường nhân, đường cong thân thể hoàn mỹ hiện ra, phần váy ở đầu gối tách ra theo từng bước đi, lộ ra cặp đùi thon dài trắng nõn.
Động tác như vậy ở văn phòng có vẻ hơi ái muội.
Lâm Sơ Huỳnh cong môi: "Chú hai đi làm, em đến thăm."
Cách quá gần, mùi hương nước hoa phiêu tán trong không khí, như có như không mà bay vào trong mũi Lục Yến Lâm.
"Thật không?" Anh nói.
"Đương nhiên rồi."
Lâm Sơ Huỳnh lại ghé sát vào, trước khi anh kịp phản ứng, đột nhiên hôn một cái lên môi anh.
"Thưởng cho anh."
Tư thế của hai người, từ trên cao nhìn xuống có vẻ khí thế của cô mạnh hơn một chút, dùng chóp mũi cọ cọ Lục Yến Lâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!