Chương 20: Ông Xã

Nói tới chuyện diễn trò nghịch ngợm ở Cục Dân Chính bị bắt được ở đây, thật sự là một địa điểm cực kì không thích hợp.

Tên đàn ông này thật sự không có chút tình thú nào.

Lâm Sơ Huỳnh một bên chửi thầm, một bên nhìn Lục Yến Lâm, nhắc nhở "Rõ như ban ngày rồi, không cần tùy ý bẻ lái đâu, tôi còn chưa thành niên đâu đấy.

"Lục Yến Lâm không dao động.

Giọng Lâm Sơ Huỳnh mềm xuống "Vậy chú muốn nghe xưng hô gì?"Lục Yến Lâm nói "Nên thế nào thì thế ấy đi.

"Lâm Sơ Huỳnh thật muốn đập hai chữ "Chú hai" lên mặt anh, bối phận này hợp lại còn không đúng à, bây giờ thế nào cũng bắt bỏ.

Trong từ điển của cô đương nhiên sẽ không có lựa chọn yếu thế này.

Lâm Sơ Huỳnh ừ một tiếng "Lục Yến Lâm? Yến Lâm? Lão gia?"Mỗi một từ được kêu ra, mày Lục Yến Lâm liền nhăn lại một chút.

Lâm Sơ Huỳnh cong đôi mắt như hình trăng non, tâm trạng đột nhiên bay lên, hỏi "Chú thích cái nào?"Ngữ khí Lục Yến Lâm bình đạm "Em thích là được.

"

"! ?"Sao hồi nãy không nói cô thích là được đi? Thần sắc Lâm Sơ Huỳnh phức tạp, nhìn người đàn ông nghiêm trang bên cạnh, kéo kéo cổ áo, làm như chuẩn bị nhắm mắt dưỡng thần.

Cô nhìn chằm chằm mấy giây, đột nhiên tới gần, dựa trên vai anh, nhẹ nhàng thổi khí vào tai….

"Ông xã ~ "Tiếng nói uyển chuyển mê hoặc theo hơi thở bay vào tai người đàn ông.

Lục Yến Lâm giương mắt, quay đầu qua, ánh mắt dừng trên nụ cười duyên trên mặt cô, nhìn kỹ còn phát hiện một tia giảo hoạt.

Lâm Sơ Huỳnh chớp mắt "Dễ nghe không?"Lục Yến Lâm mỉm cười, thần sắc khẽ dao động "Có thể.

"Lâm Sơ Huỳnh hừ một tiếng, đẩy bờ vai anh ra, khiêu khích cả nữa ngày vậy mà chỉ được câu này, đồ cẩu nam nhân.

Cô bắt đầu tự hỏi buổi tối sẽ phát sinh chuyện gì đây "Tối nay người nhà chú đều ở nhà hả? Lục Nghiêu cũng về? Xem ra nhà chú muốn náo lên nhỉ.

"Lần trước Lục Nghiêu biết Lục Yến Lâm đính hôn đã kích động như vậy, nếu biết con yêu tinh đó chính là cô, không chừng sẽ la thủng trời luôn.

Nhưng ngẫm lại thấy cũng vui.

Lục Yến Lâm nói "Sẽ không náo.

"Lâm Sơ Huỳnh có cảm giác anh tựa như một đại lão gia, âm thầm thắp cho Lục Nghiêu một cây nến "Aizz, dù là ai thì nếu biết chị mình tự nhiên biến thành thím, đều sẽ không chịu nổi.

"Tuy rằng kêu thím không dễ nghe gì.

Lúc này Lâm Sơ Huỳnh mới nhớ tới việc này, nếu Lục Nghiêu kêu cô là thím hai, cô sẽ có cảm giác bản thân mình bị già thêm mấy tuổi mất.

"Tôi không muốn nghe cậu ấy kêu thím hai đây.

" Cô nhăn mặt.

"Tại sao?" Lục Yến Lâm hỏi.

"Kêu thím hai nghe rất già.

" Đối với chuyện thế này, Lâm Sơ Huỳnh có một sự cố chấp đặc biệt "Có cách xưng hô nào tốt hơn không?"Hôm nay Lục Yến Lâm có uống rượu chung với Lâm Tồn, nên trên người bị mùi rượu như có như không quấn lấy, hòa quyện với mùi bạc hà mát mẻ đặc trưng, khiến người khác ý loạn tình mê.

Anh ăn mặc rất chính trực, cổ áo mới bị kéo có chút nếp nhăn, nhưng cũng không làm giảm cảm giác ổn trọng.

Đồng hồ trên cổ tay lộ ra, che khuất xương cổ tay tinh xảo, mười ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, những người cuồng tay chắc chắn sẽ yêu một đôi tay như thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!