(Một)
Trong suốt mấy tháng Thẩm Minh Tước và Trình Minh Thành cãi nhau ầm ĩ, tốc độ của Chu Khải Hoài rất nhanh, từ theo đuổi Khương Dĩ Nhàn sang kết hôn luôn, trực tiếp vươn lên trước.
Bên nhà họ Khương mừng muốn chết, thiếu điều trực tiếp kết hôn vào ngày mai luôn.
Tuy Chu Khải Hoài trông cà lơ phất phơ nhưng đối với chuyện hôn nhân đại sự thì rất để bụng, anh muốn cho Khương Dĩ Nhàn một đám cưới long trọng.
Nhà họ Chu có con trai lớn tiếp quản gia nghiệp, đứa con út như anh chỉ cần phủi tay làm giám đốc, quản lý một chi nhánh của công ty cũng đủ dư dả.
Nhà họ Chu cũng thích Khương Dĩ Nhàn.
Nhà họ Khương như thế nào cũng không liên quan đến nhà bọn họ.
Đêm trước hôn lễ, Lâm Sơ Huỳnh và Khương Dĩ Nhàn ngủ cùng nhau, hai người nằm trên giường nói những lời mà bạn thân hay nói với nhau.
Khương Dĩ Nhàn cảm thấy mọi chuyện thay đổi quá lớn: "Nếu là tớ của nửa năm trước, có lẽ tớ tuyệt đối sẽ không nghĩ đến hiện tại."
Lâm Sơ Huỳnh nói: "Đâu ai nói trước được điều gì."
Lần đầu tiên cô thấy Chu Khải Hoài đang chờ Khương Dĩ Nhàn ở ngoài cửa hội sở thì cô đã cảm thấy hai người đã bị đối phương hấp dẫn.
Điện thoại Khương Dĩ Nhàn đặt ở mép giường chợt rung lên.
Là Thẩm Minh Tước gọi đến, cô dứt khoát mở loa ngoài: "Tước Tước."
Thẩm Minh Tước rất buồn: "Sớm biết bà chủ đi qua thì em cũng đến ngủ luôn rồi, em phải chờ đến ngày mai mới có thể gặp hai chị."
Lâm Sơ Huỳnh trêu chọc: "Bây giờ em có thể đến."
"Thôi khỏi, em sợ nửa đêm lên hot search mất." Thẩm Minh Tước vội vàng mở miệng, ho khan hai tiếng: "Chị Dĩ Nhàn, em hỏi câu này nha, chị đừng đánh em."
"Em hỏi đi."
"Chị với Chu thiếu gia có "giao lưu sâu" với nhau chưa?" Thẩm Minh Tước nhỏ giọng hỏi, mặc dù bên cạnh cô không có ai cả.
"Không có." Khương Dĩ Nhàn đỏ mặt, cô làm bộ hù dọa: "Em mà hỏi cái này nữa thì chị cúp điện thoại đấy."
"Úi chà, sao chị ngại dữ vậy ta." Thẩm Minh Tước cười rộ lên.
"Em cho rằng ai cũng giống em hả." Lâm Sơ Huỳnh đương nhiên phải che chở cho Khương Dĩ Nhàn, "Lá gan của Dĩ Nhàn nhỏ hơn em nhiều."
"Gan lớn no chết." Thẩm Minh Tước tự nói xấu mình một xâu.
Hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Khương Dĩ Nhàn đã phải makeup tạo hình, bản thân cô là stylist nên đối với ngày quan trọng của mình đặc biệt chú ý.
Nhưng cô dâu cũng không thể tự trang điểm cho mình nên cô đành mở miệng chỉ điểm.
Lúc stylist chuẩn bị cho cô xong, suýt nữa đã bái sư ngay tại chỗ.
Váy cưới được đặt may riêng, mặc trên người Khương Dĩ Nhàn phác họa ra dáng người trước lồi sau vểnh, cũng ứng với câu nói lúc trước khi bị lật xe của cô.
Lúc vải voan phủ lên đầu, cô hít sâu một hơi.
Mẹ cô mất sớm, ở nhà bị làm khó làm dễ suốt mấy năm, sau khi gặp được Lâm Sơ Huỳnh, cuộc sống của cô thay đổi, đến bây giờ là về chung nhà với Chu Khải Hoài.
Tựa như một giấc mộng.
Tuy ông Khương không phải người cha tốt, nhưng thông gia là nhà họ Chu nên ông ta cũng không dám làm bậy. Nhất là lúc trao tay con gái mình cho Chu Khải Hoài trong đám cưới, ông ta không chần chừ chút nào cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!