Nhìn thấy Tiền Đa Đa lao tới, đạo diễn Vương hoảng loạn. Ông ta vội chạy lại ngăn cản: "Quay xong cảnh này là hết rồi, đừng cản trở tiến độ!"
Tiền Đa Đa nhíu chặt mày, lạnh giọng: "Cái đó là thuốc nổ giả sao?"
Vẻ mặt Vương đạo biến sắc, nhưng vẫn cố chống chế: "Tất nhiên là giả rồi."
Tiền Đa Đa gằn giọng: "Vậy thì cho tôi kiểm tra!"
Cùng lúc đó, bên phía Lộ Hành Chu âm thầm mở phát sóng trực tiếp, tuy chỉ là livestream của một chương trình tạp kỹ, nhưng có phần đạn bay* và phần trả lời tương tác để thu hút khán giả, vì livestream chính thức sắp bắt đầu...
Đạn bay*: bình luận trực tiếp
Lộ Hành Chu xuất hiện đúng lúc. Bên này buổi livestream mới bắt đầu, thì bên kia đã xảy ra xung đột, khiến người xem tò mò, đặt câu hỏi trên màn hình bình luận
{Người kia đang làm gì vậy? Sao lại cản người ta quay phim?}
{Là đạo diễn Vương à? Anh ấy quay phim nghệ thuật cũng sâu sắc lắm, hình ảnh rất đẹp mà.}
{Con chó bên kia sao lại ngậm cái gì trông như thuốc nổ vậy? Thật sự đang quay phim sao?}
Một vài người bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Tiền Đa Đa không thể ra tay với người thường, chỉ có thể tức giận nhìn Vương Cường và trợ lý đang ngăn cản mình. Bên kia, Vương Cường ra hiệu cho tổ đạo cụ thay thế "quản thuốc nổ" trong miệng con chó vàng.
Lộ Hành Chu huýt sáo một tiếng. Chú chó Vàng lập tức đứng thẳng dậy. Tiền Đa Đa nói: "Vàng, lại đây!"
Chú chó chạy về phía Lộ Hành Chu, khiến tổ đạo cụ hoảng hốt khi nhận ra đồ vật trong miệng nó có thể là thật.
Lộ Hành Chu vuốt ve Vàng rồi nói: "Nói nhiều làm gì, cứ gọi Vàng lại đây là xong."
Đạo diễn Vương tức giận khi thấy Lộ Hành Chu xuất hiện. Hắn biết người này – em trai của Lộ Vân Nhĩ, là con cháu Lộ gia, không thể đụng vào.
Ông ta nghiến răng nói: "Lộ thiếu gia, chuyện này thật ra không liên quan đến cậu. Tốt nhất đừng can dự vào."
Trợ lý Vương Cường chen vào: "Nghe nói Lộ thiếu gia cũng có phim đang chờ duyệt, nhỡ đâu không qua kiểm duyệt thì tiếc lắm."
Lộ Hành Chu nhướng mày: "Anh đang uy hiếp tôi đấy à? Hay lắm, anh xong rồi."
Cậu lập tức gọi điện cho anh trai: "Anh ơi ~ cái ông Vương Cường này đang uy hiếp em, bảo không cho phim em qua kiểm duyệt."
Lộ Kỳ Dịch ở đầu dây bên kia bật cười: "Bật loa ngoài lên đi."
Lộ Hành Chu mở loa. Giọng Lộ Kỳ Dịch vang ra: "Đạo diễn Vương phải không? Em tôi còn nhỏ, anh uy hiếp nó như vậy không thấy quá đáng à?"
Vương Cường vội vàng chối: "Không có, không có! Tôi nào dám!"
Lộ Kỳ Dịch cười nhẹ: "Tốt nhất là không. Sau này phim làm anh đạo diễn sẽ không còn suất chiếu tại tất cả rạp thuộc hệ thống Lộ gia chúng tôi nữa. Thế nhé."
Cùng lúc đó, một giọng khác vang lên qua điện thoại: "Chu Chu à, chú là chú Lãnh đây. Cái tên Vương Cường dám bắt nạt cháu à? Vậy thì cả rạp phim và trung tâm thương mại của nhà chú cũng sẽ cấm không cho chiếu phim của hắn."
Lộ Hành Chu cười tít mắt: "Cảm ơn chú Lãnh!"
Hắn ta không ngờ nhà Lãnh cũng nhúng tay. Có vẻ hai nhà sắp hợp tác? Nhưng thôi, chuyện đó tối về sẽ rõ.
Kết thúc cuộc gọi, Lộ Hành Chu nhìn Vương Cường – mặt hắn ta tái nhợt. Hắn ta đang định mở rộng ra thị trường nước ngoài, nhưng không thể bỏ thị trường trong nước được. Mà hai nhà Lộ – Lãnh nắm gần như toàn bộ rạp chiếu phim trong nước... Đây chẳng khác nào bị phong sát.
Vương Cường chỉ vào Tiền Đa Đa và Vàng, gào lên: "Tôi sẽ kiện các người!"
Tiền Đa Đa không nói gì, cúi xuống lấy đồ vật từ miệng Vàng ra. Anh nhìn kỹ, rồi sắc mặt trầm hẳn xuống. "Cái này... là thuốc nổ thật sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!