Biên kịch Tiểu Liễu vẻ mặt nghi hoặc nhìn đạo diễn Chu, đạo diễn Chu không biết phải nói sao cho lịch sự mà thở dài, Lộ Vân Nhĩ nhàn nhạt nói: "Lâm Hoa bị bệnh..."
Biên kịch Tiểu Liễu ngây ra, không thể tin được nhìn Lộ Vân Nhĩ.
Lộ Vân Nhĩ mím môi nói: "Chính là phương diện đó bị bệnh..."
Đạo diễn Chu nhìn biên kịch Tiểu Liễu nói: "Cậu vẫn nên đi kiểm tra là tốt nhất."
Đầu óc biên kịch Tiểu Liễu sắp nổ tung, không thèm hỏi vì sao đạo diễn Chu và Lộ Vân Nhĩ làm sao biết được cậu ta và Lâm Hoa ở bên nhau, trong đầu tràn ngập bệnh tật, nghĩ đến những thay đổi gần đây của cơ thể, cậu ta đứng dậy trực tiếp nói: "Sao có thể được? Anh ấy nói anh ấy và vợ chỉ là hợp đồng kết hôn trên danh nghĩa mà thôi và trong lòng anh ấy chỉ có một mình tôi mà thôi."
Lộ Vân Nhĩ nhìn cậu ta biểu tình cạn lời, Lộ Hành Chu ở bên cạnh trong lòng đã chửi ầm đến nơi rồi:[ Chỉ có mình anh á hả? Thằng chả đó thì trai gái gì chả ăn, còn có một cặp song sinh, và có hai người yêu là nữ nữa kìa, nhưng bọn họ chung quy đều là nạn nhân. ]
[ Hắn ta đưa cho hai người kia đơn ly hôn giả mà mình tự mua, nói hiện tại mình đang đóng vai một người đàn ông mẫu mực yêu thương vợ con. Khi thời điểm đến, thằng chả sẽ thông báo rằng mình đã ly hôn và chính thức công khai với họ.]
Lộ Hành Chu cười khinh bỉ, biên kịch Tiểu Liễu thì vẫn chưa tin vào chuyện này. Lộ Vân Nhĩ chỉ nhàn nhạt nhìn cậu ta một cái nói: "Cậu đi kiểm tra sẽ biết."
Biên kịch Tiểu Liễu nhìn Lộ Vân Nhĩ liếc mắt một cái gật đầu, cậu ta cùng Lộ Vân Nhĩ có quan hệ cũng xem là khá tốt. Lộ Vân Nhĩ sẽ không vì loại chuyện này mà đem ra để đùa giỡn đâu, cậu ta chạy nhanh tới bệnh viện.
Buổi thử vai vẫn đang tiếp tục, Lộ Vân nhìn đồng hồ rồi nhìn vào điện thoại. Đã gần đến giờ, kết quả cũng nên tới rồi chứ.
Vừa dứt suy nghĩ, màn hình điện thoại vừa sáng lên, Lộ Vân Nhĩ nhanh chóng cầm lên, nhìn thấy kết quả kiểm tra DNA do bạn mình gửi, Lộ Vân Nhĩ nhẹ nhàng thở ra, hắn nhìn Lộ Hành Chu trong mắt tràn đầy áy náy.
Lộ Hành Chu chính là Tiểu Lục, Tiểu Lục của bọn họ, bởi vì đôi cẩu nam nữ kia mà Tiểu Lục của bọn họ bị người ta giễu cợt, bắt nạt bao nhiêu năm qua như một đứa con riêng. Trong mắt hắn tràn đầy sự thù địch, hắn nhất định phải làm đôi cẩu nam nữ kia trả giá đại giới.
Nghĩ tới đây, hắn đem báo cáo giám định gửi cho mẹ, báo cáo mới vừa gửi đi, mẹ hắn lập tức gọi điện thoại tới. Lộ Vân Nhĩ nhìn Lộ Hành Chu ở bên cạnh thanh âm cũng nhu hòa nói: "Tiểu Hành, em tới đây xem giúp anh một lát, anh đi nghe điện thoại."
Đạo diễn Chu không nói gì, vai diễn tiếp theo cũng không lớn, có Lộ Hành Chu giúp xem cũng không sao.
Lộ Hành Chu nghĩ đến việc đã được chuyển tiền trong thẻ ngân hàng, ngoan ngoãn gật đầu. Lộ Vân Nhĩ nhấc máy đi về phía cửa sau.
Điện thoại vừa bắt, giọng Tống Khanh vang lên: "Vân Nhĩ, báo cáo này là chuyện như thế nào?"
Lộ Vân Nhĩ không có trả lời, hắn hỏi: "Cha con đâu?"
Tống Khanh nói: "Cha con đang họp, con nói xem báo cáo này thế nào trước đã?"
Lộ Vân Nhĩ sắp xếp lại ngôn ngữ của mình nói: "Những điều con nói tiếp theo có thể hơi viển vông nhưng đều là sự thật. Đừng nói cho cha biết nhé."
Lộ Vân Nhĩ đơn giản đem chuyện Lộ Hành Chu chính là Tiểu Lục nói cho mẹ hắn nghe một chút, cũng kể cho mẹ nghe về Thẩm Đình Bách và Giang Minh Nguyệt.
Hắn vừa dứt lời, Tống Khánh bên đó đã bùng nổ. Bà lập tức cúp điện thoại, gửi tin nhắn cho Lộ Vân Nhĩ bảo bà đã hiểu, bảo chờ bà, hôm nay bà sẽ trở về.
Lộ Vân Nhĩ thở dài, hắn biết mẹ sẽ khó chấp nhận, chắc chắn trong lòng đang rất đau khổ. Dù có nói như thế nào đi chăng nữa không ai biết rằng con ruột của mình luôn bị coi là đứa con riêng, bà chưa từng cho cậu một vẻ mặt hòa nhã, ai mà chấp nhận nổi.
Nhưng mà, cũng may, tất cả vẫn còn cứu vãn kịp thời, vẫn chưa tới mức không còn đường lui.
Hắn nhìn Lộ Hành Chu bên trong vô cùng cảm thấy may mắn, Lộ Hành Chu chính là sự cứu rỗi được ông trời gửi đến cho họ.
Một tờ giấy giám định DNA lộ ra, vậy đại biểu cho những gì Lộ Hành Chu nói đều là sự thật. Nghĩ đến Bạch Nguyệt Quang, Lộ Vân Nhĩ từ đáy lòng muốn nôn một trận, thật ghê tởm.
Còn có anh cả hắn, cốt truyện của anh cả còn chưa bắt đầu, có nghĩa còn có thể thay đổi cốt chuyện, vậy cốt truyện của hắn cũng thế, Cố Sâm đúng không?
Hắn cầm lấy điện thoại lại gọi điện, khi cuộc gọi kết nối, một giọng nói tươi cười vang lên: "Này, đây không phải là Lộ đại minh tinh sao? Nay có thời gian rảnh rỗi gọi điện cho kẻ hèn mọn này nữa à??"
Lộ Vân Nhĩ cười mắng: "Thằng nhóc này, em đàng hoàng chút đi. Anh nhớ em có hợp tác với nhà họ Cố đúng không? Em có biết Cố Sâm không?"
Cúp điện thoại, Lộ Vân Nhĩ đi vào trong nhìn thấy hắn đi vào, Lộ Hành Chu đôi mắt đều sáng rực, cậu đã đói bụng rồi này.
Nhìn bộ dạng Lộ Hành Chu che bụng, Lộ Vân Nhĩ nhíu mày nhìn đạo diễn Chu nói: "Chắc cũng xong rồi nhỉ? Tôi thấy hơi đói bụng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!