Chương 49: Lý do Mục Mục bị bỏ rơi

Buổi chiều đã xảy ra chuyện gì Lộ Kỳ Dịch không biết, anh chỉ biết khi anh về đến nhà đã được chào đón bởi hai cái đầu hói bóng loáng.

Nhìn hai đầu trọc tròn trước mắt, một người vẻ mặt Phật hệ, phảng phất muốn thoát khỏi hồng trần, một người khác mặt đầy oán niệm, thường thường ngó liếc cái người bên cạnh ngồi ngay ngắn trước TV.

Tiểu Lục của anh còn có thằng ba, hai người vẻ mặt chính khí, mọi thứ dường như không khác gì trước khi anh đi. Hết thảy chuyện gì đã xảy ra không có bất kỳ liên quan gì đến bọn họ cả.

Trừ tiếng cười ngạo mạn của Tiểu Lục.

[Ha ha ha ha ha ha, buồn cười chết mất, tuy không biết anh tư phát điên chuyện gì nhưng hai viên đầu trọc thật sự mắc cười quá, anh năm thật tội nghiệp nha. ]

Lộ Du Tư vẻ mặt bình tĩnh, hắn đã nhìn thấu rồi, không còn quan trọng nữa, éo biết từ đâu mà hắn móc ra một cái vòng đầy hạt bắt đầu niệm kinh y như thật, hắn hoàn toàn nhìn thấu hồng trần, về phần nữ chính kia, hào quang nữ chính?

Chờ bần tăng tới siêu độ cô ta đi.

Còn Lộ Lâm Vụ, hắn bây giờ rất muốn bỏ nhà đi, anh tư hắn cạo thì cạo đi, hắn đối với tóc đỏ rất vừa lòng mà!!

Vì cái gì cũng bắt hắn cạo???

Nhớ tới bộ dạng cười ha hả của mẹ nhà mình, Lộ Lâm Vụ liền bi ai, hắn sờ đầu mình, không thể không nói, xúc cảm cũng không tệ.

Không lỗ, Lộ Hành Chu còn giúp bọn họ xử lý một phen.

Lộ Hành Chu nhìn anh tư mình, càng xem linh cảm càng nhiều, cậu chớp mắt...

[Văn hương xưa tươi mát, Phật tử thanh lãnh yêu tôi... Ôi, cái này, một bộ phim ma hơn nữa hai văn chương mang hương vị địa phương, quả là một quyết định đúng đắn. ]

Lộ Du Tư kinh hãi nhìn em trai mình, không được, em đây muốn làm gì?

Đừng nhìn anh rồi nói những lời kinh khủng như vậy được không, cái gì Phật tử thanh lãnh yêu tôi, đây là thứ gì?

[Mình nghĩ kỹ rồi, trước tiên truy thê hỏa táng, sau lại là nữ chính kiều tiếu đáng yêu ngu ngốc, dâng hương đụng phải Phật tử thanh lãnh, đối với Phật tử nhất kiến chung tình, anh dũng theo đuổi, nề hà Phật tử không được xuống hồng trần, nữ chính thương tâm muốn chết, cuối cùng không cẩn thận bị thương bỏ mình, Phật tử lúc này mới phát giác bản thân thế mà đã động tâm rồi, sau khi nữ chính được người ta cứu, mang theo một thân ở dưới vách đá luyện y thuật kinh diễm trở về, Phật tử mở ra công cuộc truy thê hỏa táng. ]

Lộ Hành Chu càng nghĩ càng hưng phấn, hận không thể đem nguyên tố thêm vào, càng nghĩ càng phía hưng phấn.

Cậu nhìn về phía Lộ Du Tư và Lộ Lâm Vụ, Lộ Lâm Vụ tâm có chút ngứa, tuy nói rất nhiều điểm kỳ quái, nhưng hắn thật sự rất muốn xem!

Lộ Hành Chu tiếp tục tiến vào trong, gia nhập nguyên tố.

[Nữ chính rơi khỏi vách đá vừa lúc được một ẩn sĩ cứu thoát. Phật tử vốn là người cai trị kinh thị, nhưng vì vô dục vô cầu cho nên xuất gia, bởi vì nữ chủ rơi xuống vách đá, ông ta trong lòng nhớ mong liền về Kinh Thị, còn nuôi một thế thân, khi nữ chính trở về, thế thân không muốn rời đi, cho nên chèn ép nữ chính, ngược lại còn bị nữ chính vả mặt, Phật tử truy thê, bóp chết thắt lưng của ông ta với đôi mắt đỏ hoe.]

Lộ Hành Chu biểu tình viên mãn, cậu cầm lấy máy tính bên cạnh bắt đầu bùm bùm đánh chữ, những người khác Lộ gia đều sửng sốt.

Nhưng... nghe có vẻ khá hay...

Nhưng làm sao họ cảm thấy có điều gì đó ẩn giấu trong họ?

Lộ Hành Chu cũng không biết mấy người anh của mình nghĩ gì. Dù sao cậu đã có một khoảng thời gian tuyệt vời khi viết vai này, tất nhiên là cậu đã chọn dàn diễn viên ban đầu của Sở Mỹ Nhân

Khi Anh Đan phỏng vấn, tất cả đều dựa theo yêu cầu của Lộ Hành Chu tìm đến, trong đó Sở Mỹ Nhân không biến thành quỷ là danh nhân Quảng Đông trước khi thành ma đều là tìm các cô nương học kịch Quảng Đông tới diễn.

Không thể không nói, cô nương học kịch Quảng Đông kia, nổi bật cả về dáng người lẫn diện mạo đều tuyệt, nhưng người ta chưa từng diễn xuất nếu không phải Lộ Hành Chu đưa tiền hào phóng, người ta cũng không nguyện ý tới đâu.

Những người khác cũng vậy. Lương của Lộ Hành Chu đưa cho khá hào phóng, hơn nữa không yêu cầu họ phải có kinh nghiệm, vì cậu đã đăng ký cho họ vào các lớp học và cho họ tham gia một khóa học cấp tốc về diễn xuất sau khi xác nhận vai diễn của họ.

Về phần diễn xuất, chỉ cần bầu không khí trong kịch bản đủ đáng sợ thì không cần lo lắng đến mức phi thực tế.

Chỉ cần phát huy bình thường, sẽ không có vấn đề gì lớn.

Lộ Hành Chu nhanh chóng ghi lại cảm hứng của mình và gửi thẳng cho Đặng Mai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!