Chương 46: Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến

Nhìn động tác của Lộ Hành Chu, Chu Hành Lộ yên lặng đi theo sau cậu, Lộ Hành Chu vừa quay đầu lại, Chu Hành Lộ liền xuất hiện ở trước mặt cậu.

Cậu kinh ngạc trừng lớn hai mắt, vừa định nói chuyện, Chu Hành Lộ chỉ chỉ phía trước.

Ông Thiên cùng ông ngoại Tống bọn họ đang ở bên kia, ông ta biểu tình đắc ý nhìn ông ngoại Tống và ông nội Lộ nói, "Con trai tôi sắp được mười tuổi, đến lúc đó mấy người đều phải tới."

Ông ngoại Tống kéo cái mặt già, lão nhân gia làm chiến trường nhiều năm như vậy còn không biết Thiên Vạn Quyển đang khinh bỉ sao, Thiên Vạn Quyển thời trẻ dựa vào chính vợ lập nghiệp, về sau vợ ông ta sinh bệnh qua đời, không mấy ngày thì người phụ nữ khác liền vào cửa.

Đáng giá nhắc tới là người phụ nữ kia đi, cũng không duy trì được bao nhiêu thời gian, hai người liền ly hôn, Thiên Vạn Quyển lại thay đổi vợ.

Hiện tại người vợ này đã là người thứ năm rồi.

So với Thiên Quyến Văn thì nhỏ hơn năm tuổi.

Vào cửa không bao lâu, người vợ này liền mang thai, làm lão Thiên mừng rỡ không khép miệng được, đứa con mới sinh ra không bao lâu, Thiên Quyến Văn liền mang theo vợ dọn ra khỏi Thiên gia, nghe nói lúc ấy nháo đến rất khó coi. Sau lại cháu đầu của Thiên lão là cháu gái, cũng chính là Tiểu Anh sinh ra, Thiên Quyến Văn mới dọn trở về.

Nhưng lão Thiên không nghĩ đó là chuyện lớn, ông ta có đứa con trai bảo bối là được, hiện tại con trai nhỏ của ông ta mới mười tuổi, ông ta chuẩn bị làm một bữa tiệc lớn.

Thiên Vạn Quyển nhìn yến hội đầy người bĩu môi nói: "Một đứa con riêng đáng giá sao?"

Ông ta vẫn luôn không tin chuyện này, con riêng của nha đầu Tống gia mất tích lại là sự trùng hợp ngẫu nhiên đến vậy. Ông ta xem tám phần tên nhóc kia nói ngon nói ngọt, đã khéo léo dỗ dành để nó trở thành con ruột.

Nghe được lời này, ông ngoại Tống không vui sắc mặt tối sầm nói: "Ông lặp lại lần nữa xem, ông cho rằng mỗi người đều giống ông à?"

Thiên lão đầu cười một tiếng nói: "Cái gì gọi mỗi người đều giống tôi? Đứa nhỏ nhà tôi chính là con trai tôi."

Ông nội Lộ biểu tình có chút vi diệu, ông nghe được Lộ Hành Chu nói nhìn Thiên Quyến Văn đang lại đây nói: "Hy vọng là vậy"

Thiên lão đầu trợn tròn mắt, ông ta không cam lòng nghe người khác nói như vậy, ông vừa mới chuẩn bị đập bàn, thanh âm Thiên Quyến Văn vang lên: "Ôi, chú Tống và chú Lộ đều ở đây sao, vừa lúc cháu muốn cho ba cháu xem một thứ, hai vị giúp cháu một chút, chú ý đến ba cháu nhé, đừng làm cho ông ta tức đến ngất đi."

Thiên lão đầu đột nhiên thấy không ổn, tên nghịch tử này từ khi trở về, vẫn luôn đối nghịch với ông ta, cũng may vợ ông ta có thể làm ông ta vui vẻ, bằng không ông ta đã sớm bị tức chết rồi, nhưng Thiên Quyến Văn là đứa con đầu của ông ta, ông có thể nói cái gì đây?

Mắt thấy cái tên nghịch tử này cười thành hoa, ông ta liền biết, tuyệt đối có việc đại sự, ông ta nhanh chóng mở miệng nói: "Chuyện gì? Có việc gì thì chờ về nhà nói, hiện tại là sân nhà Lộ gia, đừng giọng khách át giọng chủ."

Ông nội Lộ lão thần khắp nơi, ông nhìn Thiên Vạn Quyển, vừa mới còn nói Chu Chu nhà bọn họ mà, hiện tại ông nên cảm thấy vậy đi?

Ông mở miệng nói: "Không sao đâu, Tiểu Văn có chừng mực, có chuyện gì nói đi, chúng ta đều ở đây."

Thiên Quyến Văn gật đầu, trực tiếp mở phần mềm di động ra cười tủm tỉm nói: "Đây không phải là trùng hợp sao? Cách đây không lâu, Tiểu Anh đang chạy quanh nhà tìm một góc ngủ quên. cháu với mẹ con bé không tìm được người chút nữa gấp muốn chết, về sau cháu liền gắn máy theo dõi ở trong nhà, đề phòng Tiểu Anh lần sau chạy loạn thì có thể tìm được, cái này quay lại rất sắc nét nên mọi người không cần lo."

Lộ Hành Chu ánh mắt sáng quắc nhìn phía trước, bên cạnh Chu Hành Lộ cười nhìn cậu.

[Đây không phải trò vui thôi sao? Vợ cùng em trai vợ cũ ngủ với nhau, đứa con cũng là của người ta, nhưng cậu em vợ này cũng là người rất thần kỳ, người ta vẫn luôn ghi hận ông ta do ông ta mà chị gái anh ta mới qua đời liền dẫn nữ nhân khác vào cửa, ông ta tiếp nhận người phụ nữ đã bị anh ta ăn sạch sẽ rồi. ]

Ông nội Lộ khoát một tiếng, ông ngoại Tống vẻ mặt kính nể, được lắm, em trai này không tồi, hy sinh không ít.

Thiên lão đầu còn không hỏi hai người sao lại thế này, liền nhìn thấy một màn làm đại não ông ta sung huyết, vợ ông ta đang ở cùng một nam nhân khác trên người đưa đưa đẩy đẩy nhau, quần áo trên người đều cởi ra hết, mặt nam nhân kia ông ta đặc biệt quen thuộc.

Thiên lão đầu cả người cảm thấy choáng váng, đặc biệt nghe được nam nhân nói: "Ủy khuất em đi theo lão già, chờ A Ngọ trưởng thành, hiện tại nên khiến ông ta chết đi, đến lúc đó đuổi Thiên Quyến Văn đi, đồ vật còn không phải là của A Ngọ chúng ta sao."

Vợ ông ta kiều mị ừ một tiếng, cả người đều chìm đắm trong giọng nói ôn nhu của nam nhân, cô ta ủy khuất nói: "Thân dưới của lão già kia cũng chả dùng được..."

Nghe đến đó, Thiên lão đầu cả người liền không tốt, ông ta hô hô hai tiếng một hơi không thông, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Thiên Quyến Văn trước đó không xem video, hắn thật không nghĩ tới nam nhân đó là cậu hắn

Nhưng không sao, hắn không thèm để ý nhìn bộ dáng lão già đó, Thiên Quyến Văn dị thường hả giận.

Bên cạnh ông nội Lộ cùng ông ngoại Tống đã sớm chuẩn bị, sau một hồi bác sĩ gia đình đã tới, trước tiên cấp cứu cho Thiên lão đầu lập tức gọi điện thoại gọi người tới đón.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!