Lộ Hành Chu nghe thấy cái tên này thì biết, người này tuyệt đối không đơn giản như tưởng tượng.
[Lãnh Nhược Huyền? Với Lãnh Hiểu Thiên có quan hệ gì thế, mà sao Lãnh Hiểu Thiên lại gọi Lãnh Nhược Trần là cha vậy??]
Lão cha Lộ cười, a thật sảng khoát cuối cùng đã xuất hiện dưa rồi, ông thiếu chút nữa đã huýt sáo cảm thán rồi, con trai Lãnh Nhược Huyền thế mà gọi là Lãnh Hiểu Thiên, mà Lãnh Nhược Trần là em trai của Lãnh Nhược Huyền.
Ông đồng tình nhìn về phía Lãnh Nhược Huyền, đỉnh đầu người này đội nón xanh ba thước cao dữ luôn rồi.
Lãnh Nhược Huyền đối với Lộ Hành Chu thái độ rất tốt nhìn Lộ Hành Chu cười nói: "Lộ Hành Chu nhỉ, cái tên này rất hay, không tồi, lớn lên cũng rất đẹp, có phần giống với mẹ con lắm."
Nói đến điểm này, ông nhìn Lộ Khiếu, người khác không biết ông còn không biết sao?
Đứa con riêng biến thành con ruột, Lộ Khiếu bị Thẩm Đình Bách tính kế thành người bị xoay vòng vòng.
Lộ Khiếu sắc mặt có chút nghẹn khuất nhưng ông không thể tức giận được chỉ cười nhìn Lãnh Nhược Huyền nói: "Hiểu Thiên nhà ông có tới không?"
Lãnh Nhược Huyền vẻ mặt đạm nhiên nói: "Hiểu Thiên đang ở cùng với người trẻ tuổi."
Lộ Khiếu nhướng mày nói: "Phải không?"
Lộ Hành Chu nội tâm đã phát ra âm thanh bén nhọn như nổ đùng đùng rồi.
[Không đúng!! Có ý gì, Lãnh Hiểu Thiên là con trai của Lãnh Nhược Huyền?? Ủa không phải anh ta nên gọi Lãnh Nhược Trần là cha sao??? Trong sách viết Lãnh Hiểu Thiên và anh cả mình chính là đối thủ một mất một còn, vì tiểu bí thư mà đối chọi gay gắt... Anh ta vẫn luôn gọi Lãnh Nhược Trần là cha mà, lúc đó Lãnh Nhược Huyền còn chưa xuất hiện nữa. ]
Lộ Khiếu nhìn Lãnh Nhược Huyền với ánh mắt nguy hiểm, tên tiểu tử này, Lãnh Hiểu Thiên do ông dạy nó đối đầu với thằng cả nhà tôi ư.
Nhưng... Ông nhìn về phía Lãnh Nhược Huyền, không xuất hiện???
Ông trong đầu dần hiện ra các loại tình huống đặc sắc kia, không khỏi đồng tình vỗ vai Lãnh Nhược Huyền nói: "Tuy đối chọi với ông nhiều năm như vậy, nhưng không nghĩ tới ông..."
Lãnh Nhược Huyền nhìn Lộ Khiếu như thằng tâm thần nói, "Không phải ông có bệnh rồi hả?"
Lộ Hành Chu mím môi, cậu khẽ meo meo tiến đến bên người cha mình hỏi: "Cha, vợ của chú Lãnh có phải là Dư Vi Vi không?"
Lộ Khiếu gật đầu nói: "Đúng vậy."
Lộ Hành Chu tê một tiếng, vậy không sai vào đâu rồi.
[ Dư Vi Vi, dì của vai chính trong văn tiểu thuyết... Bà ta thích Lãnh Nhược Huyền, Lãnh Nhược Huyền thích là mẹ mình, nhưng mẹ thì bị cha làm mê như điếu đỗ, Lãnh Nhược Huyền ảm đạm thầm thương liền cưới Dư Vi Vi, kết quả Lãnh Nhược Trần thích Dư Vi Vi, lại biết anh hai ông ta cưới Dư Vi Vi, cũng ảm đạm thầm thương. Về sau Lãnh Nhược Huyền một lòng làm sự nghiệp, Dư Vi Vi cùng em chồng lôi kéo ái muội, cuối cùng yêu nhau... Về phần Lãnh Hiểu Thiên, không ngoài ý muốn là của Lãnh Nhược Trần. ]
Lộ Khiếu đột nhiên không kịp phòng ngừa bị cho ăn nguyên một trái dưa lớn khủng khiếp, ôi mai gót, ông nhìn Lãnh Nhược Huyền cắn chặt răng, tên khốn này, lúc trước mi thích vợ của bố? Đuợc lắm đuợc lắm!!
Lộ Hành Chu quay đầu nhìn anh cả mình, lại nhìn về Lãnh Hiểu Thiên.
Hai người ranh giới rõ ràng, nước giếng không phạm nước sông, tương giao vòng bất đồng, người cũng không quen thuộc.
Cái loại dưa này, Lộ Hành Chu không ăn nhưng đặc biệt hiểu, cậu nhìn thấy Dư Vi Vi mới có thể hoàn toàn ăn dưa một cách minh bạch, nên cậu nhìn cha mình nói: "Cha, con đi tìm mẹ trước nha."
Lộ Khiếu gật đầu, ông còn muốn cùng Lãnh Nhược Huyền tâm sự chuyện tốt này!
Ông nhìn Lãnh Nhược Huyền bất ngờ nói, "Lúc trước có thể ông thích vợ tôi đúng không?"
Lãnh Nhược Huyền sửng sốt nói: "Sao ông biết được?"
Hắn lúc trước đúng thật là có thích Tống Khanh, nhưng Tống Khanh không biết có phải mắt bị mù hay không, bị Lộ Khiếu tên cẩu này dụ dỗ về nhà, ông còn thương tâm một đoạn thời gian dài mới tốt lên đuợc.
Nhưng hiện tại, Vi Vi của ông cũng không tồi.
Lộ Khiếu thương hại nhìn Lãnh Nhược Huyền nói: "Vi vi của ông cũng không tồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!