Chương 42: Lãnh tổng

Lộ Khiếu nhìn Hạ Nghiên ánh mắt dần dần trở nên đồng tình, nói chung trong miệng con trai ông có mối ân oán lớn, về cơ bản khá đau khổ, cụ thể anh vợ của ông suýt chết vì bom.

Hạ Nghiên trên mặt mang theo nụ cười nhìn Lộ Hành Chu nói: "Tiểu Chu đúng không, tiểu tử thật có tinh thần." Chính ánh mắt nhìn ông kỳ quái như nào ấy.

Lộ Hành Chu nhìn người đàn ông trước mắt mím môi.

[Mình nên nói thế nào với bác ấy đây, buổi tối hôm nay cháu trai của bác ấy muốn cho bác ấy ăn phân!!! ]

Lộ Khiếu đồng tử chấn động, ông nhìn Hạ Nghiên ánh mắt đã không còn đồng tình nữa, thật luôn, Hạ Tiểu Bảo mạnh như vậy sao? Có thể làm ông nội thằng bé ăn luôn???

Hạ Nghiên kỳ quái nhìn Lộ Khiếu, Lộ Hành Chu nghĩ rồi uyển chuyển nói: "Bác Hạ, cháu nội bác có phải gọi là Hạ Tiểu Bảo, năm nay năm tuổi?"

Hạ Nghiên gật đầu nói: "Tiểu Chu biết Tiểu Bảo sao? Tiểu Bảo nhà bác rất ngoan lại nghe lời nữa, hình như anh cả cháu còn chưa kết hôn, nếu không thì chắc đứa con cũng bằng tuổi Tiểu Bảo rồi."

Nói đến cháu nội này của ông ấy, Hạ Nghiên liền vui vẻ, cháu nội ông ấy lớn lên rất đáng yêu là cái đứa bé lanh lợi, có những ý tưởng ngộ nghĩnh nhưng đối với một đứa trẻ thì điều đó chẳng là gì cả.

Lộ Hành Chu nhìn thấy đề tài dần dần lệnh đi bác Hạ chuẩn bị cùng cha cậu thúc giục hôn nhân của anh cả mình nhắm mắt nói: "Nhưng cháu nội bác muốn cho bác ăn cứt."

Hạ Nghiên như bị sét đánh quay đầu nhìn Lộ Hành Chu con mắt không thể tin được nói, "Cháu nói cái gì?"

[Tiểu Bò Sữa nói với mình, ngày hôm qua nó đi ra ngoài tuần tra đụng phải hai đứa nhóc con, một đứa gọi là Hạ Nghiên, đứa còn lại gọi là Hà Tuyên! Hai đứa trẻ cãi nhau, nói rằng ông nội có thể ăn phân! Hai đứa đều không tin đối phương, cho nên bọn nó chuẩn bị quay video chứng minh, nếu ông nội mà ăn phân thì phải gọi là đại ca... Hạ Tiểu Bảo chuẩn bị buổi tối ông nội mình uống rượu rồi cho phân lên mặt ông nội, đến lúc đó quay video gửi cho Hà Tiểu Tiểu xem...]

Lộ Khiếu minh bạch, ông nhìn Hạ Nghiên ánh mắt đồng tình cùng thương hại, tuy rằng con của ông không kết hôn, ông không có cháu nội nhưng ít nhất ông sẽ không lo lắng cháu nội sẽ cho mình ăn phân.

Ông ngoại Tống và ông nội Lộ ở phía bên kia không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tuy nhà bọn họ có mấy đứa cháu khi còn mấy nhỏ đều rất quậy, nhưng việc cho ăn phân cũng chưa từng xảy ra.

Ồ, nhưng thật ra có một người đã ăn phân.

Bọn họ đem ánh mắt liếc về phía Lộ Kỳ Dịch, Lộ Kỳ Dịch chú ý tới, anh không kiên nhẫn tặc lưỡi một tiếng, ai khi còn nhỏ đều cái hiểu cái không chứ, qua nhiều năm như vậy, sao không quên luôn đi chứ.

Chu Hành Lộ ánh mắt mang ý cười nhìn về phía Lộ Hành Chu, nhìn thấy Lộ Hành Chu bộ dạng như một người anh dũng hy sinh liền muốn cười.

Lộ Hành Chu nghĩ rồi giải thích nói: "Chỉ là... Thằng nhóc kia và Hà Tiểu Tiểu đều xem người nào là đại ca. Ai có thể cho ông nội ăn thì người đó là lão đại, nên nhóc Hạ Tiểu Bảo cũng chuẩn bị đợi bác uống nhiều vào buổi tối rồi bỏ thứ đó vào miệng bác."

[Phải nói điều này, Hạ Tiểu Bảo thông minh hơn Hà Tiểu Tiểu một chút. Lúc Hà Tiểu Bảo về, liền hỏi ông nội có muốn ăn phân không, kết quả mông đều bị cha đánh sưng, Hạ Tiểu Bảo liền không hỏi, nó chuẩn bị hành động trực tiếp, vì Bác Hạ mỗi lần cùng cha mình uống rất nhiều rượu...]

Lộ Khiếu tấm tắc nói: "Lão Hạ... cháu trai của ông thật hiếu thảo."

Hạ Nghiên không thể tin được, tuy không biết Lộ Hành Chu làm sao biết được chuyện này, nhưng khi nghe tên Hà Tiểu Tiểu nói gần như tin 8 phần.

Ông còn cười nhạo lão Hà...

Ánh mắt ông nhìn khắp nơi, cuối cùng nhìn thấy cháu mình đang ở bên cạnh Hạ Chi, ông lịch sự mỉm cười với Lộ Hành Chu nói: "Cám ơn cháu đã nhắc nhở, bác đi tìm Hạ Tiểu Bảo hỏi."

Sau đó, ông sải bước về phía con trai và bế Hạ Tiểu Bảo ra ngoài sân thượng.

Một lúc sau, có tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tống Trúc Vận bước ra.

Lộ Khiếu nghe được động tĩnh này liền biết, Hạ Tiểu Bảo chuẩn bị làm loại sự tình này... Nếu Chu Chu của ông không nói cho Hạ Nghiên biết chuyện này, sợ sẽ có tin Lão Hạ ăn cứt sẽ lan rộng khắp Kinh Đô vào ngày mai mất.

Nghĩ vậy, ông có chút tiếc nuối.

Lộ Hành Chu thầm thương tiếc Hạ Tiểu Bảo trong lòng.

[Nhóc à, chú thật sự không phải cố ý. Chú làm điều này vì lợi ích của nhóc. Bây giờ nếu mọi việc không suôn sẻ, nhiều nhất nhóc sẽ bị đánh một hoặc hai lần. Nếu mà nhóc thành công, nhóc đời này liền xong đời. ]

Một lúc sau, Hạ Nghiên dẫn theo một cậu bé mũm mĩm đôi mắt đỏ hoe đi tới, mỉm cười với Lộ Hành Chu nói: "Cảm ơn Tiểu Chu, hôm nay bác không mang theo quà gì, hai ngày nữa bác sẽ tặng cháu thứ tốt."

Ông vừa đi tới vừa hỏi, lương tâm cắn rứt của Hạ Tiểu Bảo suýt chút nữa lộ ra trên mặt, chính ông nghĩ đến việc mình suýt bị chính cháu ruột của mình cho ăn cứt, dù tính tình của Hạ Nghiên đến đâu cũng không nhịn được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!