Chương 4: Lộ Vân Nhĩ kinh ngạc

Ánh mắt Lộ Vân Nhĩ dại ra, hắn và Lộ Hành Chu là hai người duy nhất trong khu trang viên này, người hầu sẽ dọn dẹp khi chủ ra ngoài, hay nói cách khác khi chủ đi vắng.

Chủ ở nhà, cơ bản sẽ không xuất hiện người nào trước mặt bọn họ, trừ khi chủ nhà gọi họ.

Lộ Vân Nhĩ vừa xem mấy bài viết trên mạng, tâm tình bây giờ vô cùng phức tạp, âm thanh trên lầu của Lộ Hành Chu cũng biến mất, hắn xác định được suy đoán của mình.

Xem ra, khi trong lòng Lộ Hành Chu nói về chuyện của họ, bọn họ mới có thể nghe được.

Dù không biết độ thực hư câu chuyện của cậu nhưng có lẽ nó đã đúng sự thật tầm 80% rồi. 

Nghĩ đến việc, bị cả gia đình bỏ rơi Lộ Hành Chu bao năm qua, Lộ Vân Nhĩ cảm thấy tuyệt vọng

Tuy so với hoàn cảnh của những thiếu gia trong mấy cuốn tiểu thuyết, Lộ Vân Nhĩ cảm thấy trong lòng được an ủi phần nào.

Ít nhất những năm qua, Tiểu Lục cũng không có ân oán vật chất gì cả.

Nếu Lộ Hành Chu là Tiểu Lục của nhà họ, vậy thì... bọn họ sắp phải đối mặt với... việc truy đệ hỏa táng trong truyền thuyết rồi hả???

Không được, khuôn mặt thanh tú của Lộ Vân Nhĩ tràn ngập quyết tâm, hắn phải nhanh chóng đi làm kiểm tra. Bây giờ gọi điện cho cha, không được, cha chắc chắn sẽ không tin. Thẩm Đình Bách và cha quan hệ đặc biệt tốt, ông ta còn cứu cha một mạng.

Bây giờ mới nhớ ra cha và Thẩm Đình Bách đang ở chung. Lộ Vân Nhĩ giật mình một cái, eo, cha mình bị ô uế rồi.

Ở giới giải trí, Lộ Vân Nhĩ cũng coi như cái gì cũng đã gặp qua, hắn cũng không có quan điểm gì về tình yêu đồng giới và cũng không quan tâm cho lắm, nhưng ở trên người cha, hắn thật sự không dám tưởng tượng nổi.

Đau mắt quá đi.

Nghĩ vậy, hắn quyết định đi làm xét nghiệm trước, mới nói cho mẹ sau. Để mẹ biết còn giải quyết cái tên giả đó đến, hắn sẽ vạch trần ngay tại chỗ. Hắn cần phải thu thập những chứng cứ khác, nhưng không thể nói do tiếng lòng của em trai nói lên hết mọi chuyện bỉ ổi của mấy người đã làm với gia đình của chúng tôi hẻ?

Ai sẽ tin một cái ly do vô cùng huyền huyễn như vậy chứ. Quá ảo diệu rồi.

Trên lầu, Lộ Hành Chu đang mua sắm một ít nguyên liệu cao cấp rồi làm đồ ăn cho đồng vật. Cậu muốn tạo một mối quan hệ trong giới động vật, tất nhiên cũng muốn nhờ họ chăm sóc thật tốt cho Thẩm Đình Bách và Giang Minh. 

Về phần tương lai, sau khi xem xét cốt truyện vừa rồi, cậu quyết định bắt đầu một buổi biểu diễn để nâng cao vị thế của bản thân đây.

Khi âm mưu giết người diễn ra, cậu sẽ đi vớt mấy anh trai ngu xuẩn còn cha mẹ nữa, chỉ cần đem người cứu về sẽ có cơ hội làm lại mọi thứ.

Cốc cốc cốc...

Lộ Hành Chu từ trên giường xuống, mang dép lê mở cửa. Lộ Vân Nhĩ ở bên ngoài vừa mới liên hệ với người bạn đang làm việc tại bệnh viện, hàng mẫu DNA của cả nhà đều được lưu giữ tại bệnh viện. Lúc trước, hắn cũng đến bệnh viện lưu trữ một phần để phòng ngừa vạn nhất. Bây giờ, đã đến lúc sử dụng đến, chỉ cần đưa DNA của Lộ Hành Chu đến là được.

Mở cửa, Lộ Hành Chu chớp mắt nhìn Lộ Vân Nhĩ đang bên ngoài, Lộ Vân Nhĩ giơ tay lên sờ cằm nói: "Cùng anh đi đến nơi này."

Lộ Hành Chu yên lặng lùi về sau một bước, nghi hoặc nhìn Lộ Vân Nhĩ nhỏ giọng nói: "Đi nơi nào?"

Nếu không phải biết nội tâm hoạt bát, sống động của Lộ Hành Chu, Lộ Vân Nhĩ thật sự nghĩ Lộ Hành Chu đang sợ mình, nhưng em trai hắn thật sự đáng yêu.

Nhìn bộ dạng ngoan ngoãn, đôi mắt to tròn, lúc trước sao không phát hiện ra cậu và mẹ rất giống nhau, thật sự ngoan và đáng yêu.

Bây giờ, Lộ Vân Nhĩ đã nhận định Lộ Hành Chu là Tiểu Lục, vì sự tội lỗi, áy náy vô bờ bến và hắn rất muốn sửa lỗi lầm của bản thân trong quá khứ. Hắn giờ đã xem Lộ Hành Chu như một cục cưng từ trên trời rơi xuống vậy. Đôi mắt hắn như gắn thêm filter vậy, nhìn Lộ Hành Chu như cây trụ phát sáng rực rỡ giữa bầu trời tối đen.

Nhưng Lộ Hành Chu thật sự rất đẹp, Tống Khanh vốn dĩ nổi danh là mỹ nhân. Lộ Hành Chu lớn lên rất giống Tống Khanh. Chẳng qua từ trước đến nay cậu vẫn luôn cúi đầu, nên trong nhà chưa có ai để ý kỹ đến cậu.

Diện mạo Tống Khanh theo hướng diễm lệ, mà ngày thường Lộ Hành Chu quá mức an tĩnh nội liễm, dè dặt nên không ai nghĩ hai người giống nhau cả.

Lộ Vân Nhĩ nội tâm si ngốc mà cười, trên mặt vẫn vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Cùng anh đi đến đoàn phim."

Lộ Hành Chu càng nghi hoặc. Vì cậu và Lộ Vân Nhĩ không có quan hệ gì với nhau, mỗi lần nhìn thấy cậu đều phớt lờ với vẻ mặt thờ ơ. Bây giờ bị điên hay sao mà lại đột nhiên muốn cậu đi đến đoàn phim?

Lộ Vân Nhĩ nhìn Lộ Hành Chu biểu tình vô cùng bình tĩnh nói: "Hôm nay trợ lý xin nghỉ, em làm trợ lý cho anh một ngày, anh trả em tiền."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!