Chương 25: Xe chói mù mắt trẫm

Cho nên, cô lập tức hạ quyết tâm, đồng ý với đề nghị của Tần Yên Chức, cùng nhau tuyên bố.

Sau này, Tần Yên Chức lại gửi cho cô thêm vài bản vẽ thiết kế, đây là những bức vẽ do Ngôn Ức Lan nộp để thi tuyển, Thất Nguyệt nhìn thoáng qua cũng biết đây là những bức vẽ do cô thiết kế ban đầu, chẳng qua vì bị Ngôn Ức Lan phê không đáng một đồng, cô liền cất đi.

Ngôn Ức Lan không biết những điều này, cô ta vui vẻ nhận lời khen của bố mẹ vì sắp được thăng chức, hơn nữa bản vẽ thiết kế đã hoàn thiện và cô ta có thể chuẩn bị bắt tay vào làm mẫu quần áo, sau tiến hành chụp hình tuyên truyền sản phẩm.

Tên cô ta cũng sẽ xuất hiện trong loạt thiết kế của Chức Miểu, cô ta cũng được thăng chức từ nhà thiết kế sơ cấp lên nhà thiết kế trung cấp. Về sau chỉ cần biểu hiện mọi sản phẩm đều tốt, chính thức thăng cấp thiết kế sư cao cấp và cô ta cũng có thể làm ban giám khảo để tuyển chọn thiết kế sư.

Cô ta đã nghe được một số tin đồn, nhà thiết kế trưởng Tần Yên Miểu gần đây đang chuẩn bị giao quyền.

Không thể không nói rằng thiết kế của cô em họ thật sự rất có linh khí, cô ta đã mỉm cười nhận lấy.

Ngay khi cô ta đang nghĩ về một cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai, tin nhắn trên điện thoại đã làm hạnh phúc của cô ta vỡ nát. Cầm điện thoại, tin nhắn đầu tiên là cô ta đã bị sa thải.

Cô ta cho rằng thông tin nhân sự được gửi nhầm nên bật điện thoại lên và định gõ, giây tiếp theo, toàn bộ khuôn mặt cô ta tái nhợt và vô cùng hoảng hốt.

Cô ta nhìn thấy tin nhắn từ sếp, trong đó nói rằng việc cô ta làm đã bị phát hiện, không những bị sa thải mà còn phải chuẩn bị nhận thư của luật sư.

Cô ta không ngừng tự an ủi mình, mở đoạn video ngắn trên Weibo, Weibo mở ra, chuyện này đã lên đến hot search và toàn bộ sự việc đã được Thất Nguyệt sàng lọc và đăng lên, bởi vì Chức Miểu đã phản hồi tích cực và giúp bảo vệ quyền lợi, bây giờ toàn bộ sự việc đang đi theo chiều hướng tốt đẹp...

Suy cho cùng, không phải công ty nào cũng như vậy. Ngôn Ức Lan rơi nước mắt ngay khi sự việc được phơi bày.

Cô ta nhìn cô em họ sắp xếp lại mọi chứng cứ, trong lòng biết mình đã xong đời. Bên cạnh, cha Ngôn mẹ Ngôn nhìn khuôn mặt mới còn tươi cười như hoa của con gái bây giờ sắc mặt trắng bệch nước mắt đều liên tục rơi nhanh chóng hỏi có chuyện gì vậy.

Ngôn Ức Lan nhìn mẹ cô ta, trong lòng biết lúc này chỉ có mẹ mới có thể giúp được cô ta, cô ta vừa khóc vừa hét: "Mẹ ơi, mẹ phải giúp con."

Lộ Hành Chu thực sự rất phấn khích khi thấy hướng đi của việc này rất tốt, cậu rất vui vẻ. Về việc tại sao hướng đi lại khác với trong sách, cậu cho rằng đây là thế giới thực, không phải trong tiểu thuyết nói mấy câu đào được mấy công đạo như vậy.

Cậu đang ngân nga một bài hát với nụ cười trên môi. Vừa về đến nhà, đã bị một chiếc xe máy điện lóe sáng muốn mù luôn con mắt.

Xe toàn bộ thân xe đều chạm rỗng, ở giữa có một lõi màu xanh nhạt tỏa sáng. Hình dáng của toàn bộ chiếc xe giống một chiếc xe máy hơn. Mỗi một chỗ của xe đều được khắc đá quý rực rỡ lóa mắt người nhìn.

Ánh sáng ở giữa lan tỏa khắp xe cùng các điểm kết nối, nhưng Lộ Hành Chu có thể chắc chắn rằng đó là chiếc xe đạp điện.

Lộ Kỳ Dịch từ bên trong đi r, nhìn Lộ Hành Chu bằng ánh mắt trìu mến, khóe miệng hơi nhếch lên nói: "Thích không?"

Lộ Hành Chu gật đầu, cậu siêu cấp thích được chứ?

Lộ Kỳ Dịch giới thiệu nói: "Hôm nay anh mới nhận được thông báo nên đã ra ngoài từ sớm, thiết kế này do chính anh sáng tạo. Nguồn năng lượng cốt lõi ở giữa là nguồn năng lượng mới do Lộ Thị nghiên cứu phát minh. Xe của em là chiếc đầu tiên được sử dụng chính thức, xe còn có hệ thống AI có thể điều khiển dẫn đường bằng giọng nói, xe dùng chính là năng lượng mặt trời để sạp điện. Nguồn năng lượng có thể so với ô tô. Hệ thống AI bên trong đã ghi lại bản đồ quốc gia.

Hơn nữa, chiếc xe còn có chức năng tự vệ sẽ kích hoạt điện giật nếu bị trộm."

Lộ Hành Chu thiếu chút nữa chảy ra nước miếng, cậu nhìn Lộ Kỳ Dịch với ánh mắt đặc biệt sùng bái, Lộ Kỳ Dịch rất hưởng thụ cảm giác được em trai mình sùng bái, anh cười như không cười nói: "Cho nên, quà của anh là tốt nhất sao?"

Lộ Hành Chu liên tục gật đầu, suýt nữa chạy tới ôm lấy đùi anh cả nói: "Anh cả của em là nhất!!"

Lộ Kỳ Dịch giơ tay thành nắm đấm, che giấu nụ cười kiêu ngạo trên mặt, xoa đầu Lộ Hành Chu nói: "Thử đi."

Lộ Hành Chu lập tức nhập danh tính dưới sự hướng dẫn của anh trai. Xe vẫn dùng hệ thống điện tuy hơi ngầu nhưng vẫn là xe điện nhỏ nên Lộ Hành Chu đi trên đó cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa xe chia làm ba cấp, tốc độ có thể so với xe thể thao, chẳng qua cái này yêu cầu mình mở ra.

Sau khi nhập thông tin thân phận, một giọng nói dễ thương của một đứa trẻ vang lên: "Xin chào chủ nhân, tôi là AI Chu Chu của ngài, xin hãy nêu địa điểm muốn đến."

Lộ Hành Chu mặt già đỏ lên, giọng nói này... đây chẳng phải là giọng nói hồi nhỏ của mình sao.

AAAAAA, xấu hổ quá đi

Lộ Kỳ Dịch nhướng mày nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của em trai mà trầm thấp cười một tiếng. Lộ Hành Chu quay đầu trừng mắt nhìn anh cả. Lộ Kỳ Dịch làm bộ không nhìn thấy, anh nói sang chuyện khác nói: "Những con mèo hoang đó đều đang đợi em ở trong nhà đấy. Nếu em muốn chăm sóc những động vật lang thang, anh cả có thể mở một trung tâm cứu hộ động vật hoang dã cho em."

Lộ Hành Chu trong lòng cảm động, chớp mắt nhìn anh cả, Lộ Kỳ Dịch nói: "Chúng ta ở nhà xây một trung tâm nuôi đông vật hoang đi, các bạn nhỏ của em đến chơi sẽ thuận tiện, cũng thuận tiện chữa trị cho những con bị thương."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!