Chương 19: Mợ và dì Tần đến

Lộ Kỳ Dịch dời tầm mắt, bây giờ anh vẫn là người làm công. Nếu làm việc cho cha mình, anh đương nhiên sẽ không hào phóng như vậy.

Một người giao cửa hàng, một người giao hoa viên. Sau khi suy nghĩ một lúc, anh vẫn nói: "Hay anh mua cho em một chiếc xe điện nhỏ nhé?"

Lộ Hành Chu vẻ mặt kinh ngạc, [Không ngờ anh ấy thân là một tổng tài bá đạo mà còn biết về xe điện nhỏ luôn hả.]

Lộ Kỳ Dịch vẻ mặt hắc tuyến nói: "Anh đúng là ông chủ nhưng không hề ngang ngược mà còn rất biết thưởng thức đấy nhé."

Có tiền không có nghĩa là không biết thưởng thức, bọn họ cũng đứng tên một nhà máy sản xuất xe điện nhỏ, sản phẩm cũng rất tốt.

Lộ Hành Chu trầm tư hỏi: "Chẳng lẽ em nói ra?"

Lộ Kỳ Dịch khịt mũi nói: "Ánh mắt của em đã bán đứng mình đấy."

Lộ Hành Chu cười hì hì nhìn anh trai nói: "Anh ~ em chỉ muốn đùa một chút thôi mà."

Lộ Kỳ Dịch vì giọng nói ngọt ngào này mà sắc mặt nhu hòa một ít nói: "Yên tâm, xe điện nhỏ của em sẽ là độc nhất vô nhị, anh sẽ tìm người làm riêng một chiếc, em khẳng định sẽ thích."

Lộ Hành Chu vui sướng gật đầu, Lộ Vân Nhĩ cắn răng chậc lưỡi một cái, cừ thật, ai cũng tặng xong rồi vậy hắn tặng làm gì chứ?

Suy nghĩ một lúc, Lộ Vân Nhĩ hai mắt sáng lên dè dặt nói: "Anh hai em tặng bản thân mình cho em nè."

Lộ Hành Chu hoảng sợ nhìn anh hai mình nói: "Anh... Em..."

Cậu không phải người như vậy, cậu không muốn làm phẫu thuật chuyển giới đâu!

Lộ Vân Nhĩ cứng đờ người nói: "Ý anh không phải vậy. Ý anh là... Về sau nếu có chuyện gì xảy ra, thì anh sẽ giúp đỡ vô điều kiện."

Hắn nghe đuợc Lộ Hành Chu muốn làm biên kịch phim ngắn, có một ảnh đế đang hot như hắn thì chả khác nào như hổ thêm cánh.

Tống Khanh vỗ đầu con trai thứ hai nói: "Cái gì mà vô điều kiện, sao hả? Không thì con định lấy tiền của em trai con sao?"

Lộ Vân Nhĩ ai một tiếng sờ vào chỗ bị vỗ kia rồi nói: "Vậy con..."

Hắn còn chưa nói xong đã bị Lộ Hành Chu cắt ngang, ánh mắt sáng ngời nói: "Anh hai, anh đưa đội ekip của anh cho em mượn đi."

Ekip của anh hai có hết các đội tuyên truyền, quan hệ xã hội hay tài nguyên gì đó, hơn nữa ai cũng giàu kinh nghiệm, như vậy cậu cũng không cần tự tìm ekip riêng cho mình, tốt quá đi. Có đội ekip miễn phí hêhehe

Lộ Vân nhếch nhếch khóe miệng đi tới nhìn Lộ Hành Chu nói: "Sao vậy, Tiểu Lục, em muốn vào giới giải trí sao?"

Lộ Hành Chu sờ cằm nói: "Em muốn quay phim ngắn với kỹ năng diễn xuất của em thì không thể bước chân vào giới giải trí được."

Lộ Vân Nhĩ nói: "Được, anh hai ủng hộ em hết mình. Khi nào em muốn quay, chuẩn bị bắt đầu rồi sao? Hay  anh kêu anh Tư giúp em nhé?"

Lộ Hành Chu suy nghĩ một chút, nhận ra điều này không phải là không thể được.

[Chúng ta sẽ đợi cho đến khi tên giả mạo đó đến, đem Giang Minh Nguyệt còn Thẩm Đình Bách giải quyết xong đi đã. Giải trừ nguy cơ đầu tiên trước, còn lại thì cứ từ từ thôi.]

Tống Khanh đau lòng nhìn Lộ Hành Chu, bà há miệng thở dốc, chết sống nói không ra lời.

Thật ra bà đã nghĩ đến việc nói với Lộ Hành Chu rằng bà có thể nghe được tiếng lòng của cậu, nhưng khi nói ra bà lại cảm giác như bị câm.

Không thể nói ra làm Tống Khanh cảm thấy chắc chắn trong chuyện này có hạn chế gì đó, nhưng cũng may người có thể nghe thấy đều là người nhà.

Trong mắt bà hiện lên một tia lạnh lẽo, hai kẻ khốn nạn kia đừng hòng chạy trốn, còn cả ông chồng ngốc nghếch của bà nữa. Nghĩ đến đây Tống Khanh hừ một tiếng, cũng may ông không thật sự làm ra chuyện gì có lỗi với bà. Nếu không thì thử nghiệm cách làm của Tần Yên Miểu, ly hôn không có lời, bà nên biến ông thành thái dám cho mình luôn đi cho nhanh đỡ mắt công suy nghĩ cách đủ thứ.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Tần Yên Chức mang theo Tần Yên Miểu vừa đi giày cao gót vừa bước vào, bà vừa tiến đến liền nghe được thanh âm của một chàng trai trẻ, ánh mắt bà dán chặt vào Lộ Hành Chu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!