Một chiếc phi tiêu bay trong khoảng không, đích ngắm trúng ngay chính giữa hồng tâm bia bắn.
Vài sinh viên đang vây xem vỗ tay ồn ào.
"Thật không hổ là Thái tử của Đại Học Thánh Đức chúng ta, thật lợi hại, quá lợi hại!" Một đám người nịnh nọt Quang Hy.
Anh hờ hững nghe, tiếp tục bắn phi tiêu, âm nhạc trong quán đêm biến đổi liên tục vô cùng náo nhiệt, nhưng ngược lại trong lòng anh là một không gian tĩnh lặng tựa như một mảnh đất hoang vắng.
Một mình anh gặm nhấm sự cô đơn cho đến khi hai người bạn anh là A Kiện và Jacko đang vây quanh một trạch nam[1], hai người liền đẩy hắn tới trước mặt Quang Hy.
[1] Trạch nam: cũng như trạch nữ – chỉ những người thích ở trong nhà, ít giao tiếp xã hội.
"Người giúp cậu báo thù là cậu ta." A Kiện giới thiệu.
Trạch nam nhìn khí phách của Quang Hy, cảm thấy không bằng… Hắn đẩy đẩy gọng kính đen.
"Cảm ơn, cảm ơn anh, bạn học Nhậm."
"Thế nào, cuối cùng cô ta cũng đồng ý chịu thua rồi." Jacko lấy một xấp tiền mặt ra đưa cho Quang Hy. "Trong một tuần đã thu phục được Trương Ngải, coi như cậu thắng!"
Quang Hy hừ nhẹ nhận tiền.
"Biết vậy tao đã cược lớn một chút, độ khó còn thấp hơn khi lừa một con nít ba tuổi, hoa khôi khoa Thương Mại gì chứ, làm tao không có chút cảm giác thành công gì cả."
Anh bực bội nhìn về phía trạch nam, người đó nhận ánh mắt của anh rồi xấu hổ cúi đầu.
"Đề nghị mày, sau này có yêu đương, chọn em đẹp cũng được nhưng đừng mong lấy được con tim của họ, vì họ không có đâu! Có hiểu không? Đừng làm kẻ ngốc để người khác lừa gạt!" Anh đem chiến lợi phẩm của Trương Ngải vứt tới trước mặt trạch nam. "Nè, cầm thứ này bán đi có thể thu tiền về, khoản nợ lần này, nếu không đủ thì coi như học phí cho bài học lần này."
"Dạ, cảm ơn." Trạch nam nhất thời cảm thấy choáng váng, cất đống chiến lợi phẩm vào trong ngực, rồi lặng lẽ rời đi.
"Tốt lắm, chúng ta chúc mừng Quang Hy đã thành công giải quyết một nữ quái." Jacko huýt sáo ồn ào náo động. "Mục tiêu kế tiếp là…?"
"Thôi đi, tao không có hứng thú."
Quang Hy hoàn toàn không có hứng thú, bỗng nhiên anh cảm thấy trò chơi đánh đố này đã quá nhàm chán rồi, hơn nữa nhớ tới hôm nay ở phòng cảnh sát, tự dưng bị một cô gái tự cho mình là sứ giả chính nghĩa mắng là rác rưởi, anh càng cảm thấy nhàm chán hơn.
"Tao không muốn chơi nữa."
"Trời ạ! Trò chơi mới rất đặc sắc, sao mày có thể có thể nói thôi không chơi nữa?" Jacko lớn tiếng kêu. "Mày biết không? Mục tiêu lần này rất kích thích đó, là một tiên nữ chính hiệu, đã hấp dẫn được rất nhiều nam sinh, nhưng không thằng nào có được số điện thoại của nàng, muốn hẹn hò với nàng còn khó hơn Green Hornets muốn đánh bại Megatron[2]…"
[2] Green Hornets và Megatron là 2 nhân vật trong phim Transformers.
Xem ai đánh bại ai, anh cũng không phải Transformers!
Quang Hy nhếch môi châm biếm, đang muốn cự tuyệt thì A Kiện đột nhiên giơ điện thoại di động lên, để cho anh xem ảnh của mục tiêu.
"Cậu nhìn một chút đi, tiên nữ này, dáng vẻ mê người không?"
Quang Hy kinh ngạc nhìn chằm chằm tấm hình, cô gái này không phải là người buổi sáng ở phòng cảnh sát mắng anh là rác đó sao?
Chuyện này có vẻ thú vị đây. Anh nheo mắt lại, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười không mấy thiện ý.
…
Thời gian ăn cơm trưa là thời điểm nhà ăn bận nhất, chú Tài phụ trách xào rau ở phòng bếp, dì đưa đồ ăn qua lại, còn Mộ Tranh thì phụ trách các sinh viên Đại học tới đây gọi món ăn.
Ba người phân công hợp tác, đồng lòng cố gắng vì nhà ăn, trong đó Mộ Tranh là hình ảnh của phòng ăn này, cô trẻ trung xinh đẹp, tính tình lại tốt, mỗi lúc đứng ở trước quầy căn tin sẽ hấp dẫn một đám nam sinh ùa tới.
Rất rõ ràng phần lớn cô không chú ý tới lời nói của họ, nhưng vì việc làm ăn của gia đình, cô chỉ có thể nở nụ cười hết sức thân thiện lễ phép, phục vụ vì mọi người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!