Hôn lễ kết thúc, đêm tân hôn, cặp vợ chồng nam nam mới cưới quyết định tối nay sẽ thật vui vẻ và trải qua một đêm khó quên nhất trong cuộc đời.
Trà Lê đề nghị nói muốn thế này muốn thế kia, Úc Bách đồng ý vô điều kiện, nói em muốn thế nào anh cũng chiều hết.
Trong vườn hoa, trên sân thượng…thậm chí ngay cả con mèo vàng béo múp cũng được sử dụng như một phần của tình thú.
Úc Bách luôn trả lời là:
– Đương nhiên có thể, anh tuyệt đối không vấn đề.
Mãi cho đến khi Trà Lê nghĩ ra được một ý tưởng hão huyền:
– Em có thể một lần làm top được không?
Úc Bách lập tức sử dùng một phiếu phủ quyết.
Thành thực mà nói Trà Lê cũng không chấp nhất chuyện này, chỉ nhún vai nói:
– Ồ, thế thì chẳng có gì đáng nhớ cả, đó chỉ là một cuộc hôn nhân đơn giản thôi.
Úc Bách: – …
Trà Lê nhìn thấy đỉnh đầu Úc Bách mọc ra một đôi sừng thú ác ma màu đỏ.
Ngày hôm sau, Úc Bách hỏi:
– Em cảm giác thế nào? Có phải chỉ là một cuộc hôn nhân đơn giản thôi không?
Trà Lê do dự mãi nhưng cuối cùng vẫn đưa ra đánh giá một cách công bằng:
– Không ạ, em nghĩ em không bao giờ quên những gì đã xảy ra đêm qua.
Đúng như mong đợi của một người lập kế hoạch truyện tranh, thế mà hắn có thể nghĩ ra được cách kết hợp giữa vận dụng hợp lý hệ điều hành và tạo hình, mang đến cho đêm tân hôn một trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ và hoang dã.
– Ai mà có thể quên được đuôi chó bị xxx chứ, – Trà Lê vừa đau khổ vừa vui vẻ nhớ lại chuyện đêm qua, chí ít anh đã làm chó săn quốc vương nhỏ Charlie nửa giờ, buồn bã nói, – Đó lại chính là đuôi của mình, về sau ngẫm lại thấy đáng sợ quá đi.
Úc Bách: – …
Trà Lê bỗng nhiên lại cảnh giác:
– Vì sao anh lại dùng ánh mắt kia nhìn em? Trên đầu anh lại có sừng thú dài à?
Úc Bách bản ác ma nói:
– Có lẽ em cũng có thể thử chiếc đuôi chó chăn cừu Đức, nó sẽ mang lại cảm giác an toàn và khác biệt hơn đấy.
Trà Lê nói:
– Em không muốn!
Em không muốn nữa đâu!
Khi trang trí phòng cưới trước lễ cưới, dưới sự phản đối gay gắt của hai chú rể, rèm cửa ở nhà không bởi vì kết hôn mà đổi sang màu đỏ, mà vẫn sử dụng phong cách tươi mới, rèm cửa trang nhã với nền xanh nhạt và hồng nhạt –cảnh sát Trà Lê thích nhất là màu bánh macaron.
Mãi cho đến chiều tối, rèm cửa màu bánh macaron mới được kéo ra.
Trải qua một đêm tân hôn khó quên, cũng đã trải qua ngày đầu tiên khó quên của hôn nhân.
Ăn tối xong, hai người cuối cùng cũng có chút thời gian rảnh rỗi, bắt đầu xem xét đám cưới lần này mình đã nhận được quà cưới gì, khi gửi thiệp mời cho người thân và bạn bè, họ đặc biệt nhấn mạnh sẽ không nhận bất kỳ hình thức phong bao lì xì nào, kể cả người thân cũng vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!