Ông chủ quán bar cuối cùng cũng bận xong việc khác và đến tìm Úc Bách, vừa lúc đó trên sân khấu đang có giờ nghỉ giữa các tiết mục, tiếng ồn không quá lớn, vừa đi đến quầy đã nghe thấy câu nói sau cùng của Trà Lê.
– Hai người đang nói gì thế? – Ông chủ đứng bên ngoài ghế dài, sau khi Úc Bách làm động tác mời mới bước vào.
Anh ta thấy rất hứng thú hỏi:
– Thật và giả, hai người đang thảo luận về vấn đề triết học à?
Úc Bách và Trà Lê vẫn ôm nhau như cặp song sinh dính liền, nhưng trong quán bar này mỗi đôi đều là như thế, ông chủ cũng không để ý.
Anh ta ngồi xuống bên cạnh, nhìn chai rượu ngoại do Úc Bách gọi đặt trên bàn, vẻ mặt lộ rõ sự cảm kích chân thành và chân thực.
– Em ấy uống uống quá nhanh, – Úc Bách giải thích với tình trạng say chuếnh choáng của Trà Lê với ông chủ, – Em ấy say rồi, đợi một lát nữa là sẽ ổn.
Ông chủ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Trà Lê còn dựa vào vai Úc Bách, đôi mắt chớp chớp vài cái, không nói gì.
Úc Bách nghĩ một chút, trả lời câu hỏi của ông chủ:
– Chúng tôi đang thảo luận phải thông qua cái gì mới biết mình có phải là sự tồn tại chân thật hay không?
Ông chủ nói:
– Thú vị đấy, thế cuộc thảo luận đã có kết quả chưa?
Trà Lê không trả lời, cảnh sát thực tập Úc Bách đáp một cách không rõ ràng:
– Chưa có kết quả, chỉ là buổi trò chuyện tâm sự mà thôi.
– Rất khó để biết được. – Ngoài dự đoán chính là ông chủ đột nhiên phát biểu đối với chính câu hỏi của mình, – Chân thật, bản thân nó đã là một sự nghi ngờ rồi.
Úc Bách bị gợi lên hứng thú, hỏi:
– Tức là thế nào?
Ông chủ chỉ vào cốc nước chanh trên bàn nói:
– Lấy nước làm ví dụ, nước là sự tồn tại chân thật, nhìn thấy được và uống được, nhưng khi nó biến thành hơi nước thì không nhìn thấy được, vậy nước kia có phải là sự tồn tại chân thật hay không?
Úc Bách cười cười, nói:
– Siêu hình học rồi.
Từ điểm này có thể biết được ông chủ đã trải qua hệ thống giáo dục không có phép biện chứng duy vật.
– Tôi từng xem một bộ phim khoa học viễn tưởng. – Trà Lê chợt lên tiếng, – Quả trứng Phục sinh ở đoạn kết rất thú vụ, nhân loại, địa cầu, Thái Dương hệ đều rất nhỏ bé, chỉ là một sự tồn tại nhỏ bé không đáng kể trong hệ Ngân Hà, mà ngay cả hệ Ngân Hà cũng chỉ là một một viên bi thủy tinh được chơi bởi một loại sinh vật có chiều cao hơn nào đó, và loài sinh vật này còn có rất nhiều viên thuỷ tinh cùng loại.
– …Anh cũng từng xem rồi. – Úc Bách nói.
Kết hợp những thông tin đã biết, Úc Bách biết rằng nơi này có rất nhiều tác phẩm văn học nghệ thuật, tất cả đều là hình chiếu biến hình của thế giới thực. Nhưng hắn đang thấy lạ là vì sao Trà Lê lại đột nhiên nói đến cái này.
Chỉ có ông chủ là không hiểu, hỏi:
– Ồ, tôi rất ít khi xem phim, vừa nghe thế là thấy rất thú vị rồi, liệu nó có tượng trưng đặc biệt gì không?
– Thế giới này có thể là thật, hoặc cũng có thể đều là giả. – Trà Lê vẫn cứ dựa vào vai Úc Bách, chỉ chỉ vào ngực hắn, nói, – Người này này, anh ấy từ thế giới khác xuyên tới, anh ấy cho rằng chỉ có thế giới của mình mới là chân thật.
Úc Bách lộ vẻ bất đắc dĩ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!