Trà Lê đọc vô số bảng thông tin, và lần duy nhất anh nhìn thấy những ký tự hỗn loạn chính là của người xuyên truyện tranh Úc Bách.
Lẽ nào ông chủ cũng là người xuyên truyện tranh?
Úc Bách và ông chủ trò chuyện vui vẻ, ông chủ nói muốn đãi Úc Bách một ly, khách nghe theo chủ, Úc Bách cũng không cự tuyệt, nắm lấy tay Trà Lê cùng ông chủ đi ra ngoài, trở lại khu vực kinh doanh của quán bar.
Ông chủ đích thân đến quầy bar làm bartender điều chế hai loại đồ uống đặc trưng cho hai người Úc Bách.
– Em ấy không biết uống rượu. – Úc Bách mở miệng, – Nước trái cây là được.
Ông chủ mỉm cười nhìn Trà Lê, Trà Lê thì theo bản năng nấp phía sau lưng Úc Bách. Cũng may ông chủ cho rằng anh xấu hổ, cười tiếp tục nói với Úc Bách:
– Hai người đẹp đôi lắm, hãy ở bên nhau vui vẻ vào.
Úc Bách đỏ mặt lên, còn chưa trả lời, bên cạnh có khách cầm ly rượu tới bắt chuyện với ông chủ, khách ở nơi này có vẻ rất yêu quý ông chủ.
Úc Bách nhân cơ hội nghiêng mặt qua nhìn Trà Lê, muốn nhìn xem phản ứng của anh như thế nào khi nghe được câu nói kia của ông chủ.
Thế nhưng mà Trà Lê căn bản không để ý ông chủ nói cái gì, anh còn đang tránh phía sau Úc Bách và lén lút quan sát ông chủ, trong lòng vô cùng lo lắng tính ổn định của thế giới truyện tranh.
Chỉ trong một thời gian ngắn mà đã hai lần xuất hiện thông tin về kỹ tự hỗn loạn rồi!
Bất kể ông chủ quán bar này có phải là người xuyên truyện tranh hay không, cơ mà BUG của thế giới này thật sự càng ngày càng nhiều, phải làm sao bây giờ đây, còn sửa chữa được không?
–? – Úc Bách nhìn ra Trà Lê đang thất thần, siết tay anh, trong mắt đầy vẻ lo lắng.
Trà Lê đầu óc loé lên dịch lại gần ghé sát vào tai hắn thì thầm, trong quán bar này rất nhiều người cũng kề sát thì thầm to nhỏ như thế, hai người cũng có thể làm một cách quang minh chính đại.
– Anh nghĩ biện pháp thử một lần đi. – Trà Lê thì thào bên tai phải Úc Bách, – Em nghi ngờ anh ta là đồng hương ở thế giới thực của anh đấy.
Úc Bách cố gắng phớt lờ đi cảm giác bên tai phải nóng rực lên của mình, trong mắt ngập vẻ khiếp sợ, không thể tưởng tượng được hạ thấp giọng nói:
– Không thể nào.
Vì sao em lại nghi ngờ như vậy?
Trà Lê nói:
– Không kịp giải thích, anh cứ thử anh ta đi.
Ông chủ cùng vị khách tới nói chuyện một hồi, sau khi vị khách rời đi, nhân viên pha chế cũng pha hai loại đồ uống cho Úc Bách và đặt lên quầy bar.
Ông chủ mời hai người ngồi ở quầy bar, lại cùng Úc Bách trò chuyện vài câu về việc chơi kèn clarinet, thi thoảng giơ tay lên liếc nhìn đồng hồ, hình như đang bận việc khác.
Trà Lê sốt ruột động vào cánh tay Úc Bách để nhắc nhở: Nghĩ được cách nào chưa? Mau đi.
Úc Bách còn đang suy nghĩ làm sao thử nghiệm, dùng ám hiệu không thể nghi ngờ là cách dễ dàng nhất.
Ví dụ như: Kỳ biến ngẫu bất biến? Cung đình ngọc dịch tửu?
Nhưng đối với những từ tương tự này, trước đây khi hắn trò chuyện với Trà Lê có phát hiện hầu hết Trà Lê đều đối được, thế giới giả tưởng 2D cũng có cơ sở tri thức toán học, mà rất nhiều tác phẩm văn nghệ kinh điển của thế giới thực thì ở trong thế giới truyện tranh cũng có những tác phẩm tương phản với cách thể hiện khác nhau.
– Trò chuyện với hai người rất vui, tiếc là hôm nay tôi còn bận việc khác, đành phải xin lỗi hai người vậy. – Ông chủ nở nụ cười ôn hoà và áy náy, – Tôi xin phép đi trước…
– Không biết anh đã nghe đến cái này chưa? – Úc Bách nghĩ tới ám hiệu tuyệt hảo, bình tĩnh nói, – Thịnh vượng, dân chủ, văn minh, hài hoà…Vế sau là gì anh có biết không?
Ông chủ ngớ người ra.
Úc Bách và Trà Lê đều hồi hộp nhìn anh ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!