Ban đêm, thành Nam.
Trà Lê chỉ huy cảnh sát thực tập Úc Bách dừng xe, hai người đã đi tới bãi đậu xe lộ thiên cạnh phố quán bar. Trà Lê luôn có chút không vui khi dẫn người đồng tính bên cạnh đi vào quán bar dành cho người đồng tính nam, đặc biệt tưởng tượng đến hình ảnh sau khi Úc Bách đi vào rất có thể sẽ vui sướng vô biên ở trong đó, sự khó chịu này quả thực sắp xông thẳng lên đỉnh đầu rồi.
Úc Bách lại không hề biết về mục đích chuyến đi này, ngoan ngoãn đánh tay lái tìm vị trí đỗ xe, chỉ là hắn nhạy bén phát hiện ra cánh sát Trà Lê ngồi bên ghế phụ đã dùng một ánh mắt rất chua chát mà nhìn mình rất nhiều lần.
Cả người Trà Lê đều toát ra vài đường cong áp suất thấp.
Đỉnh đầu Úc Bách lập tức xuất hiện một loạt dấu chấm hỏi.
Mãi cho đến khi xuống xe rồi đi vào đường đi bộ, băng qua những hàng quán hai bên ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc ầm ĩ và ánh đèn rực rỡ, Úc Bách mới biết được mình đến hộp đêm để đi làm nhiệm vụ, liên tưởng đến những thông tin mà Trà Lê cung cấp và biểu hiện vừa rồi của anh, hắn đưa ra kết luận chuẩn xác:
– Lẽ nào chúng ta đi gay bar?
– Thế mà anh còn biết cả gay bar cơ đấy? – Trà Lê giật mình, – Chỗ anh còn có cả gay bar? Sao nói là không khí xã hội rất bảo thủ rất áp lực mà?
Người đồng tính không còn quyền thở nữa, làm sao còn có cả gay bar được?
– … – Úc Bách từ bỏ việc làm sáng tỏ hay minh oan cho thế giới thực, chỉ nói, – Cũng có một số quán bar dành cho người đồng tính nam, tình hình cụ thể anh không biết, anh chưa từng đến đó, cũng rất ít khi đến hộp đêm bình thường.
Trà Lê hỏi tiếp:
– Vì sao anh không đi?
Úc Bách mù mịt đáp:
– Bởi vì anh không có nhu cầu kết bạn. Mà anh cũng không thích như vậy.
Trà Lê tò mò hỏi:
– Đi hộp đêm là để kết bạn à? Kết như thế nào? Vì sao anh lại không thích?
– Không biết. – Úc Bách lúng túng nói, – Em đừng hỏi nữa, chúng ta đang làm việc đấy.
Trà Lê vội nói:
– Ừ đúng rồi, đang làm việc mà nhỉ.
Anh kéo Úc Bách đi thẳng đến cửa quán bar mà anh đã ghé thăm một mình tối qua.
Người phục vụ ở cửa vẫn là anh chàng tối qua, nhìn thấy hôm nay Trà Lê theo bạn đồng hành của mình, anh ta mỉm cười đánh giá hai người.
Trà Lê nhớ tới những hình ảnh tối qua nhìn thấy trong quán, có chút khẩn trương, anh chuyển từ kéo cánh tay Úc Bách sang nắm lấy cánh tay Úc Bách.
Người phục vụ cười:
– Em đẹp trai, em tìm được bạn rồi à?
Trà Lê tuyên bố:
– Đúng vậy. Anh ấy chính là đồng tính nam chính tông đấy.
Úc Bách suýt chút nữa thì hộc ra một búng máu, cho dù trong truyện tranh đồng tính có thể kết hôn, nhưng công khai comeout như vậy cũng đáng sợ quá đi!
Người phục vụ vẫn còn cho rằng Trà Lê là học sinh tầm trên dưới hai mươi tuổi, trêu chọc anh:
– Được đấy em trai. Anh còn tưởng nếu em không tìm được bạn thì đợi lúc anh rảnh anh sẽ chơi với em.
Úc Bách lập tức tỏ ra cảnh giác, bình tĩnh ngăn lấy giữa hai người ra nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!