Trà Lê đã hai lần bị Úc Bách xoa đầu như thế bỗng nhiên cảm giác mình dạo gần đây chẳng có khí phách gì cả, mất tự nhiên mà nghiêng đầu sang một bên, né tránh bàn tay của Úc Bách.
Úc Bách lại rất tự nhiên xoa đầu anh, mà thu tay về cũng rất tự nhiên.
Trà Lê nhấn mạnh:
– Tôi không buồn, tôi chỉ đưa ra một giả định, nếu tôi là cha mẹ, có lẽ tôi cũng muốn một đứa con ngoan phù hợp với những yêu cầu của xã hội hiện nay.
– Giả định này của anh không thành lập. – Úc Bách nói, – Đã có sẵn ví dụ ở đây rồi, hiện giờ tôi là Úc Bách của thế giới này, tôi là một kẻ ngu ngốc chơi bời lêu lổng không bằng cấp vô nghề nghiệp, tôi không hề có cống hiến gì cho xã hội, nhưng người nhà của tôi vẫn rất yêu thương tôi.
Trà Lê đố kỵ hẳn:
– …Anh đúng là may mắn.
Úc Bách nghiêm túc nói:
– Thế nhưng may mắn này đủ để chứng minh, không được yêu thích không được kỳ vọng không phải là lỗi của trẻ nhỏ. Tình cảm giữa bố mẹ và con cái là thiên tính tự nhiên, không nên có điều kiện phụ gia…Cho nên, đó không phải là lỗi của anh.
Trà Lê: – …
Anh chưa bao giờ tâm sự những suy nghĩ này với bất kỳ ai, và cũng chưa từng có ai nói những lời như vậy với anh.
Thật sự là anh rất cảm động.
Thế nhưng trong lòng anh vẫn rất buồn, nhất là sau khi gặp trưởng phòng của văn phòng số 1 nghe những gì bà ta nói, cảm giác này càng mãnh liệt hơn.
Anh nói:
– Tôi không biết.
Thế nhưng nghe anh nói tôi thấy thoải mái hơn nhiều rồi. Biểu hiện hôm nay của tôi kém quá, có phải anh cũng thấy thất vọng về tôi không?
Úc Bách cười lên, lại đưa tay lên xoa đầu Trà Lê, lần này chỉ xoa nhẹ một cái, không đợi Trà Lê tránh đi hắn đã rụt tay về, cười nói:
– Tôi cho rằng tôi đã nói rất rõ rồi, anh muốn đi làm gì tôi sẽ đồng hành cùng anh, anh làm được đến đâu rồi cũng sẽ thất vọng về anh. Nếu anh không muốn làm hoặc là đang làm lại muốn bỏ giữa chừng, lại hoặc là nảy sinh ý tưởng đi làm chuyện khác, tôi đều không có ý kiến gì.
Trà Lê: – …Ừ.
Thật sự rất cảm động.
Trà Lê nhìn hắn, tương đối không hiểu vì sao người xuyên truyện tranh này lại có sự bao dung lớn với mình như thế.
Úc Bách này lòng dạ rất thâm sâu, khi nhìn thấy đây dường như là cơ hội tốt, nín thở, cẩn thận mà thả ra hệ điều hành đã được điều chỉnh.
Ánh mắt Trà Lê nhìn khung hệ điều hành treo trên đầu Úc Bách, trong khung còn nạm một trái tim màu hồng nhạt.
"Mình sẽ không bao giờ thất vọng về Trà Lê."
"Bởi vì anh ấy quá hoàn hảo".
Ánh mắt Trà Lê lại dịch chuyển lên mặt Úc Bách.
Úc Bách hết sức bày ra biểu cảm Jack Sue bá tổng tình thâm. Các đường nét trên khuôn mặt này rất giống Jack
-Sue, ánh mắt của Úc Bách cũng coi như tương tự, tiếc là hai gò má hồng hồng không thể kìm nén được đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng bá tổng.
Sự căng thẳng và lo lắng làm cho sắp bốc khói trên đỉnh đầu luôn rồi.
Trà Lê chăm chú nhìn hắn một lát, rất khó để đoán ra là gì, cuối cùng nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!