Câu hỏi này rất dữ dội! Lúc Trà Lê hỏi ra nhìn thẳng vào Úc Bách.
Đồng tử của Úc Bách khẽ run lên, nói:
– Nhiệm vụ xuyên qua gì cơ?
Trà Lê khẩn trương một cách vô cớ:
– Đừng nhiều lời, anh chỉ cần trả lời tôi phải hay không phải thôi.
– Không phải. – Úc Bách nhăn mi lại nói, – Lần đầu tiên ở bệnh viện anh thẩm vấn tôi, anh đã hỏi vấn đề này rồi, lúc đó tôi cũng đã nói rồi, tôi không nhận được nhiệm vụ nào cả.
Cái gì mà AI, cái gì mà hệ thống, thần minh gì đó, chưa từng có ai tuyên bố nhiệm vụ cho tôi hết.
– Vậy anh giải thích đi. – Trà Lê nhìn kỹ biểu cảm trên mặt Úc Bách, nói, – Từ việc anh chạy tới tổng thự chặn tôi, kế đó mời tôi ăn cơm, sau đó chủ động làm tài xế đưa tôi đi điều tra vụ án. Xong việc còn lấy lý do đưa tôi về nhà, nhân lúc tôi ngủ thì nằm vạ ở nhà tôi một đêm.
Ngày hôm nay anh lại lấy cớ lái xe tuần tra tới tìm tôi…Vì sao từ sau khi anh xuyên vào truyện, tất cả tuyến hành động của anh vẫn luôn vây quanh tôi?
Úc Bách nói:
– Cái này…thì có vấn đề gì?
Ở cùng cảnh sát tôi sẽ có cảm giác an toàn.
– Thôi bỏ đi. – Cảnh sát Trà Lê không hề cảm động chút nào, nói, – Buổi sáng hôm nay, Úc Tùng phái nhóm nam chấp sự kia đến trước cửa nhà tôi đón anh, còn phóng pháo hoa để chúc mừng anh. Tôi dù có ngốc thì cũng nhìn ra có gì đó không đúng. Huống chi tôi còn là bộ não mạnh nhất của sở cảnh sát nữa.
Nói xong câu cuối cùng, để nhấn mạnh, anh nắm tay lại đập xuống bàn một cái. Ngôn Tình Hài
Úc Bách nở nụ cười nói:
– Ừ đúng, bộ não mạnh nhất, anh nói xem có chỗ nào không đúng? Tôi hơi ngốc, thật sự không hiểu.
– Anh đừng có giả ngu với tôi. Tôi đã xâu chuỗi mọi chuyện với nhau, đã tìm ra được điểm liên hệ trong đó rồi. – Trà Lê chỉ ngón tay uy hiếp Úc Bách, – Tôi biết anh muốn làm gì, anh là một kẻ âm hiểm xảo trá từ bên ngoài đến.
Úc Bách dùng giọng điệu ham học hỏi hỏi:
– Kẻ âm hiểm xảo trá từ bên ngoài đến rất muốn biết điểm liên hệ trong đó là gì?
Trà Lê hầm hừ nhìn chằm chằm Úc Bách, hơi đổ người về phía trước, nói:
– Buổi chiều hôm qua trên bàn cơm, Úc Tùng gửi tin cho anh, anh che che giấu giấu nói một nửa, có phải lúc đó trong tin nhắn của anh ta nói anh phải bắt được tôi có đúng không?
Úc Bách gật đầu, ngạc nhiên nói:
– Trí nhớ anh tốt thật, việc nhỏ thế mà vẫn còn nhớ rõ.
– Vua nịnh nọt. – Trà Lê mặt không biểu cảm, nói tiếp, – Buổi sáng hôm nay, Úc Tùng lại phái người tới chúc mừng anh hoàn thành nhiệm vụ, đây không phải là nhân quả sao? Anh không cần phải giả bộ nữa, tôi nhìn thấu hết rồi, tôi biết hết rồi.
Úc Bách cũng đã hiểu, nở nụ cười khó xử lẫn bối rối.
Trà Lê nhìn chằm chằm hắn, tung ra suy đoán có sức nặng của mình:
– Úc Tùng, anh ta chính là người tuyên bố nhiệm vụ thế giới truyện tranh này của chúng ta, tôi đoán không sai chứ?
Úc Bách: – …
Trà Lê tiếp tục phỏng đoán:
– Anh ta tuyên bố nhiệm vụ cho anh, chính là bảo anh tới chinh phục tôi, chinh phục thành công, hoặc là sẽ cho anh cơ hội quay về thế giới ba chiều, hoặc là ban thưởng cho anh sống sót trong thế giới của chúng tôi, anh không có việc gì nên tới bám dính lấy tôi, đều là để đạt được mục tiêu này, có đúng không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!