Khâu Ngôn Chí và Trương Dục Hiên bưng thịt dê, cầm theo rượu đi qua đúng lúc nghe thấy bạn gái của Triệu Duệ nhìn xung quanh rồi cười hi hi hét: "Bọn tôi chơi ở nhà cậu thế này, lỡ chồng cậu về thì sao?"
Hạ Châu đã đứng ở huyền quan, đang chuẩn bị bước vào nhưng nghe câu hỏi này thì chợt dừng bước.
Khâu Ngôn Chí đặt mấy chai bia, rượu trắng, rượu Tây lên bàn, cầm cái mở nắp chai mở lần lượt từng chai, sau đó rót cho mình hơn nửa ly, cười nói: "Yên tâm, yên tâm đê! Hôm nay anh ta không về đâu, mọi người cứ chơi thoải mái!"
"Sao lại không về? Chẳng phải hai người đã kết hôn rồi à?"
"Đừng bảo anh ta có người khác bên ngoài rồi nha? Ha ha ha tôi đùa đó…"
"Đã nói tới đây thì tôi cũng hơi tò mò, rốt cuộc hôm đám cưới hai người xảy ra chuyện gì vậy…"
Thấy đề tài càng ngày càng đi xa, Trương Dục Hiên nạt: "Châu Kỳ, cậu hỏi cái này làm đếch gì thế?"
Khâu Ngôn Chí uống một hơi cạn sạch Whiskey trong cốc, cay đến mức nhăn tít cả mặt, cậu giơ cốc rượu lên hét lớn: "Dục Hiên, không sao, không sao! Mọi người đều là bạn bè mà. Nào, có câu gì cứ hỏi cho hết, chỉ cần mọi người hỏi, tôi nhất định sẽ trả lời. Nhưng không trả lời miễn phí đâu, người hỏi uống một cốc trước, ok không?!"
Ha, cũng biết chơi ghê.
Hạ Châu đứng nguyên tại chỗ, muốn xem rốt cuộc khi mình không ở nhà Khâu Ngôn Chí có thể điên đến mức độ nào.
"Được, được, được, vậy thì để tôi uống trước…" Bầu không khí lập tức sôi động hẳn.
Châu Kỳ uống cạn một ly, hỏi: "Tại sao Hạ Châu lại bỏ đi giữa hôn lễ?"
Kỳ thực tửu lượng của Khâu Ngôn Chí cực kém, bấy giờ ỷ vào mình đang ở trong game mới phóng túng uống nhiều thêm một chút.
Mới vừa uống hết nửa cốc Whiskey mạnh, vị cay nồng xộc lên, máu nóng sôi trào, đầu óc trở nên quay cuồng nhưng cậu vẫn không quên trả lời câu hỏi. Cậu ôm đầu ngồi trên ghế, nói: "Bởi vì anh ấy giận."
"Anh ta giận gì cơ?"
Khâu Ngôn Chí chỉ vào người kia, khuôn mặt đỏ bừng, cơ thể cũng lắc lư theo: "Đây là câu hỏi thứ hai…"
Châu Kỳ lắc đầu, chấp nhận uống ly rượu thứ hai.
Khâu Ngôn Chí nói: "Bởi vì tôi hôn anh ấy."
Châu Kỳ không muốn nghe chuyện này, gã muốn nghe chính miệng Khâu Ngôn Chí nói với gã Hạ Châu ghét mình, chính miệng nói hôn lễ chỉ do ép buộc.
Châu Kỳ hỏi: "Trừ điều này ra thì sao?"
Khâu Ngôn Chí choáng váng đầu óc, cất tiếng hỏi: "Sao cậu không hỏi tôi sao lại hôn anh ấy?"
Một cô gái khác thấy cậu say rồi, hỏi thuận theo cậu như dỗ dành trẻ con: "Vậy sao cậu lại hôn anh ta?"
Khâu Ngôn Chí chợt cười rộ khiến khuôn mặt đỏ như quả táo, đôi mắt cong cong tựa trăng non, lèm bèm say khướt.
"Bởi vì anh ấy cao, bởi vì anh ấy đẹp trai, bởi vì tôi…"
Trương Dục Hiên thở dài, nốc ngụm rượu.
Má… sắp tỏ tình nữa rồi chứ đâu.
Không biết bao nhiêu lần Trương Dục Hiên được nghe câu "tôi thích Hạ Châu" từ miệng Khâu Ngôn Chí.
Lần này cậu lại muốn tuyên bố cho tất cả những người có mặt ở đây nghe.
"Bởi vì tôi… muốn ngủ với anh ấy!"
Khâu Ngôn Chí cười lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!