Đồ chơi mất rồi, cậu không thể tìm lại được.
Bong bóng vỡ rồi, cậu không gắn lại được.
Bây giờ Hạ Châu ghét cay ghét đắng cậu, muốn vạch rõ ranh giới với cậu, cậu cũng không thể nào xoay chuyển tình thế được nữa.
Thế thì thôi vậy.
Tuy rằng trong lòng vẫn buồn bã, vẫn không cam tâm, vẫn còn nhung nhớ.
Nhưng cái khác thì Khâu Ngôn Chí không làm được, chứ mấy chuyện chia tay này thì cậu làm giỏi nhất.
Cậu từng sống trong làng với bà từ nhỏ đến lớn, sau này bà mất rồi, cậu đã được bố mẹ đón vào thành phố.
Sau đó bố vào tù.
Sau đó nữa là mẹ nhảy lầu tự tử.
Cuối cùng Cục Rác Nhỏ cũng rời xa cậu.
Bây giờ, Hạ Châu cũng không cần cậu nữa.
Nói tới cũng lạ, rõ ràng ai cũng nói Khâu Ngôn Chí cậu không tim không phổi, lạnh lùng vô cảm. Nhưng lần nào cũng là người khác bỏ rơi cậu trước.
Mà vẫn còn may, lúc nào cậu cũng có thể chỉnh đốn lại cảm xúc rất nhanh. Lần này, tất nhiên cậu cũng có thể làm tốt.
Khâu Ngôn Chí uống một hơi cạn sạch ly bia trước mặt, móc điện thoại ra gọi cho bố, bàn chuyện muốn hủy bỏ hôn với ông.
Khâu Kình Thương im lặng một lúc, rồi hỏi cậu lý do tại sao.
Khâu Ngôn Chí bình tĩnh đáp, bởi vì trước giờ con chưa từng thích anh ta, sở dĩ con ở bên anh ta chỉ là vì anh ta trông giống với một người mà thôi.
Khâu Kình Thương ở đầu dây bên kia im lặng thật lâu, nói một câu biết rồi, bố sẽ nói chuyện lại với mẹ con, sau đó thì cúp máy.
Khâu Ngôn Chí cảm thấy, nếu đã muốn cắt đứt thì phải cắt đứt một cách sạch sẽ, đừng lôi thôi rườm rà làm gì.
Còn níu kéo lưu luyến không buông giống trưa nay lúc ở bệnh viện thì thực sự là khó coi quá đi mất.
Vì thế, Khâu Ngôn Chí lập tức viết mail từ chức, gửi cho trưởng bộ phận nhân sự của công ty.
Đợi ngày mai công ty chuyển nhà dọn hết đồ đạc của mình ở nhà Hạ Châu đi.
Thì đã sạch sẽ hoàn toàn rồi!
Không hiểu sao Khâu Ngôn Chí lại thấy cả người mình nhẹ nhõm hẳn ra.
Cứ như vừa cắt được cục nhọt lúc nào cũng đau âm ỉ vậy.
Khoảnh khắc nó được cắt bỏ.
A, vừa đau vừa đã.
Thư ký trưởng gõ cửa.
"Vào đi." Hạ Châu nói.
"Sếp Hạ, trưởng phòng Lưu của bộ phận nhân sự vừa mới nhận được một lá đơn từ chức."
"Đơn từ chức của ai?" Hạ Châu không hề ngẩng đầu lên, chỉ cúi đầu xem tài liệu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!