Chương 15: mm

Thiệu Càn Càn lập tức từ trên ghế nhảy dựng, làm một công dân năm tốt cô ngay cả cửa đồn cảnh sát cũng chưa từng bước vào, hiện tại Thiệu Khôn đột nhiên nói với cô là đang ở đồn cảnh sát, nên cô liền luống cuống ngay.

"Sao mài lại ở đồn cảnh sát, giết người phóng hỏa hay là quấy rối con gái?!"

Mọi người ở đây: "???"

Đầu bên kia động Thiệu Khôn: "Địu! Em ở trong mắt chị có phải không có gì tốt không!"

"Mày cũng vào cả đồn cảnh sát rồi thì có chuyện gì tốt mà nói với chị! Đừng nói có hay không có gì hết chị không nghe đâu...... Được rồi được rồi chị biết rồi, chị qua ngay đây, cho chị địa chỉ!"

Nghe Thiệu Khôn báo địa chỉ xong, Thiệu Càn Càn liền cầm lấy túi ở bên cạnh muốn đi ra ngoài, "À thì, bây giờ tớ có việc gấp phải đi trước, các cậu cứ từ từ ăn."

"Càn Càn cậu không sao chứ? Đồn cảnh sát gì hả?" Bạn học một bên quan tâm hỏi.

Thiệu Càn Càn: "Là em trai tớ, bây giờ tớ cũng không biết tình huống cụ thể như nào, tớ phải đi trước xem sao."

"A...... Vậy cậu nhất định phải chú ý an toàn nhé."

"Được, tớ biết."

Thiệu Càn Càn gật gật đầu với bọn họ, rồi đi khỏi quán ăn.

**

"Thiệu Càn Càn, cậu đợi đã."

Đang định cầm di động gọi xe, thì bỗng nghe được đằng sau có người kêu cô.

Thiệu Càn Càn quay đầu lại, chỉ thấy Lâm Gia Thố đang đứng trước quầy thu ngân đưa thẻ cho nhân viên thanh toán, thấy cô nhìn sang đây, Lâm Gia Thố liền nói: "Tớ lái xe đưa cậu đi."

Thiệu Càn Càn hơi mở to mắt: "Hả?"

Lâm Gia Thố: "Một mình cậu có được không."

"Tớ được mà......"

"Trông có vẻ không được lắm, cậu vẫn là đi theo tớ thôi."

"......"

Lâm Gia Thố đã thanh toán xong, bèn nhấc chân đi về hướng cô, khoảng khắc lướt qua cô, Thiệu Càn Càn lại nghe được anh không nặng không nhẹ hỏi: "Em trai cậu ở đồn cảnh sát thế có muốn gọi cho ba mẹ cậu trước không?"

Thiệu Càn Càn vội xua tay: "Trước đừng gọi, tớ đi thăm dò tình huống rồi nói sau, cậu cũng biết ba tớ ông ấy...... Nếu ổng mà biết Thiệu Khôn bị bắt thế nào cũng bùng nổ."

Lâm Gia Thố nhướng nhướng mày: "Vậy được, cậu ở đây chờ tớ, tớ đi lái xe."

Xe của Lâm Gia Thố đỗ ở bên cạnh trường học, Thiệu Càn Càn sốt ruột đi tìm Thiệu Khôn, cho nên ngoài việc lúc đầu nội tâm khiếp sợ và run rẩy khi nhìn thấy siêu xe của Lâm Gia Thố ra thì sau đấy đều toàn tâm toàn ý lo lắng cho Thiệu Khôn.

Mà Lâm Gia Thố dọc đường đi cũng không nói thêm gì cả, chỉ hỏi địa chỉ liền chuyên tâm lái xe.

Rất nhanh đã đến đồn cảnh sát, Thiệu Càn Càn ngựa không dừng vó chạy vào bên trong, hơi liếc mắt liền trông thấy Thiệu Khôn ngồi ở góc tường... Truyện hay luôn có tại [ TRU Mtruyen. CO M ]

"Chị!"

Thiệu Khôn nhìn thấy cô đôi mắt liền vui sướng phát sáng, nhưng giây tiếp theo lại nhớ tới họa mình gây ra, hơi khó chịu cúi đầu.

"Sao lại thế này, hả?" Thiệu Càn Càn khẽ quan sát Thiệu Khôn từ trên xuống dưới, phát hiện má trái của cậu cùng xương mu nắm tay đều có vết bầm tím, "Em bị thương?"

"Không sao hết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!