Chương 14: mm

Phương Đàm và Kha Tiểu Duy nói, học kỳ này Thiệu Càn Càn đúng là giẫm phải vận cứt chó rồi, lúc nào cũng có thể chạm mặt Lâm Gia Thố.

Lúc trước là giờ học tennis, sau đấy lại là sự kiện say rượu, còn bây giờ thì là cùng nhóm sandbox.

Thiệu Càn Càn cũng cảm thấy thực kỳ lạ, hồi trước suốt một năm rưỡi cô đều không giáp mặt vị đại thần này, gần đây lại rất thường xuyên tiếp xúc.

Kha Tiểu Duy nói, đây là có lẽ là duyên phận.

Có lẽ...... nhỉ.

Nhưng có sự kiện nôn mửa hôm ấy, cô cảm thấy duyên phận này có thể gọi là nghiệt duyên, cô mất mặt đến thế, khiến bản thân cũng không dám ngẩng đầu trước mặt nam thần.

Quay về chuyện cùng nhóm sandbox, nguyên nhân gây ra là do ông ba vĩ đại của cô thầy Thiệu xáo trộn tất cả các nhóm ban đầu của lớp, sau đó ngẫu nhiên ghép lại, để tạo thành một nhóm mới.

Không biết xui xẻo kiểu gì, Thiệu Càn Càn và Lâm Gia Thố cùng với ba bạn học khác cùng lớp hợp thành một nhóm, hiện tại ngồi bên cạnh cô chính là Lâm Gia Thố, cô hỗn loạn nghe giảng cũng không dám thất thần chút nào.

"Trong sandbox, việc trao đổi và phối hợp giữa các thành viên là cực kỳ quan trọng, sở dĩ thầy xáo trộn các nhóm là vì không muốn mấy em ở cùng một nơi với người quen, phải biết rằng, ra xã hội, vào một công ty, đồng nghiệp của các em ban đầu đều không phải là người quen." Thiệu Quảng Ngữ nói, "Những tiết học tiếp theo ở học kỳ này đều dựa theo vị trí hiện tại ngồi đi, tháng sau bốn lớp chúng ta sẽ cùng nhau tiến hành một cuộc thi quy mô nhỏ, mười nhóm đứng đầu sẽ được cộng thêm điểm vào cuối kỳ, quy tắc cộng điểm chi tiết thầy sẽ bảo ban cán sự phát cho lớp chúng em."

"Á......"

"Đừng á, mỗi người các em đều phải nghiêm túc quan tâm chuyện này đi, những thành viên trong nhóm đều phải giúp đỡ và giám sát lẫn nhau, hiểu rõ chưa."

"Dạ hiểu......"

Đáp lại một tiếng yểu xìu, thế nhưng Thiệu Quảng Ngữ cũng nhìn quen cảnh tượng đám sinh viên như vậy rồi, nói câu tan học liền cầm sách đi ra ngoài.

"Hey thật tốt quá, chúng ta chung một nhóm với Lâm Gia Thố, đây không phải là đứng trước mười rồi sao?" Một nam sinh trong nhóm vui vẻ nói.

"Đúng đấy đúng đấy hôm nay may mắn ghê á!"

"Gia Thố, tớ không hiểu lắm, phiền cậu chỉ bảo chút nhá."

Lâm Gia Thố cười nói: "Không hiểu cũng không phải vấn đề lớn, về sau dành thời gian luyện tập thật tốt là được rồi, buổi tối cuối tuần rảnh thì có thể đến đây, các cậu cảm thấy thế nào?"

"Cuối tuần là rảnh rỗi nhất rồi."

"Đúng đó đúng đó, chúng ta dở như thế phải đến luyện tập thôi."

"Được được tớ cũng có thể!"

Quan sát các thành viên trong nhóm thảo luận rất nhiệt tình, Thiệu Càn Càn trong lòng không khỏi kêu rên, cái quỷ gì, dành cuối tuần để đến luyện tập, đó là khoảng thời gian live stream vô cùng trân quý của tui đó......

Có lẽ là vẻ mặt sầu khổ của Thiệu Càn Càn ở trong một tốp người vui sướng quá mức chói sáng, nên giây tiếp theo Lâm Gia Thố liền quay đầu nói với cô, "Sao thế, bạn học Thiệu có vấn đề?"

Thiệu Càn Càn ngây ngẩn, nghiêng nghiêng đầu đến gần anh, "Hả? Vấn đề gì."

Lâm Gia Thố thấy cô có vẻ không nghe rõ, vừa hơi buồn cười vừa hơi bất đắc dĩ, làm sao để ngăn cô không mất tập trung đây?

"Ý của tớ là, cậu mặt ủ mày ê giống như gặp khó khăn gì đó. Nếu cậu có khó khăn thì có thể nói, chúng ta đổi thời gian khác được mà."

Mấy người kia sau khi nghe xong ánh mắt sáng ngời liền bắn về phía cô.

Thiệu Càn Càn nuốt nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy nếu giây tiếp theo cô dám nói "khó khăn" thì bọn họ liền dám cầm bàn phím lên đập cô. Sự thật, nơi của Lâm Gia Thố ở là chế độ quân chủ chuyên chế, lời anh nói ra chính là thánh chỉ, ai dám phản đối sẽ bị đám fans não tàn lôi ra chém đầu thị chúng.

Thiệu Càn Càn cười gượng một tiếng: "Thế không cần đâu, làm theo số đông đi."

Lâm Gia Thố: "Hửm?"

Thiệu Càn Càn vội gật đầu, tỏ vẻ mình thật sự không muốn làm hố đen trong nhóm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!