Chương 49: Nếu Ông Ly Hôn Tôi Sẽ Bỏ Qua

Lệ Thiên Minh lấy điện thoại của cô ấn nút nghe máy.

"Đường Thanh Tâm, bây giờ con đang ở đâu? Bố sẽ tới gặp con."

Thấy cô không đáp lại, người đàn ông ở đầu dây điện thoại bên kia vội vàng nói: "Con nhóc chết tiệt mày nói chuyện xem nào.

Tao nói cho mày biết, công trình của tao có vấn đề rồi, mày giúp tao nói với Lệ Thiên Minh vài câu, đừng để cậu ta kiện tao."

"Rốt cuộc mày có nghe thấy lời tao nói không hả? Đừng tưởng mẹ mày không ở trong tay tao là mày có thể đắc ý, bà ta ở bệnh viện nào tao cũng có thể tìm ra được đấy!"

Đường Quốc Cường gấp muốn chết.

Ông ta chắc chắn Đường Thanh Tâm đang nghe máy.

Quả nhiên ông ta nghe thấy tiếng hít thở từ đầu dây bên kia truyền tới.

Ông ta biết con nhóc chết tiệt này đang cố ý giở trò.

"Đường Thanh Tâm tao..."

"Tổng giám đốc Cường, tôi là Lệ Thiên Minh".

Nghe thấy giọng nói lạnh như băng này, Đường Quốc Cường lập tức sững sờ tại chỗ, không biết vừa rồi anh đã nghe thấy ông ta nói những gì.

"Tổng giám đốc Cường, muốn tôi không kiện ông cũng rất đơn giản.

Một là, ông phải bồi thường cho tôi năm mươi ba tỷ đồng, không được thiếu một nghìn nào.

Hoặc là ông hãy lập tức ly hôn với mẹ của Thanh Tâm đi."

Đường Quốc Cường sợ hãi chảy mồ hôi ròng ròng trên trán.

Bao nhiêu năm qua ông ta đều phải dựa vào người đàn bà bị điên này mới có thể khống chế được Đường Thanh Tâm.

Nếu bây giờ ly hôn thì ông ta không còn gì nữa.

Còn cả tiền bồi thường năm mươi ba tỷ đồng, ông ta làm gì có số tiền lớn như vậy!"

"Chuyện này, Tổng giám đốc Minh, chúng ta đều là người một nhà mà không thể thương lượng thêm được sao? Tôi là bố vợ của cậu đấy, cậu không thể đối xử với tôi như vậy được.

Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài sẽ bị mọi người chê cười."

"Ai dám chê cười tôi?"

Đường Quốc Cường sửng sốt.

Đúng vậy, ai dám chê cười anh.

Chỉ có một mình ông ta bị chê cười mà thôi.

"Thế nào hả? Nếu đồng ý thì tôi sẽ lập tức rút đơn kiện, còn không thì sau này ông đừng hòng làm nghề này nữa".

Dứt lời, Lệ Thiên Minh thẳng tay cúp điện thoại không thèm chờ ông ta trả lời.

Anh mỉm cười nhìn Đường Thanh Tâm: "Năm mươi tỷ đồng chắc đã đủ để bù đắp những vết thương của cô rồi chứ?"

Đường Thanh Tâm ngạc nhiên, yếu ớt mở miệng hỏi: "Vậy có thể cho tôi được không?" Đây là tiền cô phải bán thân mà có.

Mỗi một đồng của Đường Quốc Cường và Đường Tuyết Mai đều là của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!