Tối hôm đó, Hạc Cảnh Thần để cô ngủ rất sớm, còn giúp cô đặt sẵn báo thức.
Sáng hôm sau cô nghe theo chuông tỉnh dậy đã không còn thấy Hạc Cảnh Thần nằm bên cạnh.
Cô biết hắn lúc nào cũng vậy, trong cuộc đời của hắn thứ gọi là chuông báo thức không hề tồn tại, vì hắn là người luôn có nguyên tắc.
Đúng giờ sinh học đã dậy rồi.
Cô trườn người dậy, chỉ thấy dì trưởng giúp việc đang dọn dẹp loanh quanh.
Dì giúp việc thấy cô đã tỉnh, ân cần cười hỏi cô: "Thiếu phu nhân dậy rồi à? Thiếu gia vẫn còn ở dưới nhà đấy ạ."
Nguyệt Độc Thất nghe thế liền gật đầu cảm ơn dì rồi chạy vào phòng tắm đánh răng, thay quần áo.
Làm xong hết thảy vẫn còn dư ba mươi phút.
Cô chạy tọt xuống phòng khách như sợ mất thứ gì đó.
Xuống dưới cô thấy hắn còn đang ngồi đọc báo giữa nhà, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Cô cứ nghĩ là hắn đọc say mê đến mức sẽ không nhìn thấy cô đâu nhưng ai dè hắn bỗng cất tiếng nói: "Xuống rồi à?"
Nguyệt Độc Thất hơi bất ngờ, rõ ràng là hắn vẫn còn dán mắt vào tờ báo kia mà?
Hắn lại dõng dạc: "Có súp cho em ở phòng ăn, ăn no rồi hẳn đi."
Nguyệt Độc Thất thấy hơi lạ, thường thì giờ này giúp việc vẫn chưa ai nấu ăn.
Mà hiện tại cũng chỉ có mỗi dì giúp việc thức giấc, cô đi đến bàn ăn, truyền giọng ra phòng khách: "Dì Lâm nấu cho em à?"
Ngay sau đó tiếng của Hạc Cảnh Thần cũng vọng vào: "Ừ."
Cô nhún vai, kéo ghế ngồi xuống.
Nguyệt Độc Thất không có thói quen ăn sáng vào ban sớm như thế này vì bụng dạ không có.
Cô sợ hắn sẽ mắng nên mới ráng ăn.
Cô ăn ngấu ăn nghiến, cảm thấy cũng không tệ, cô ăn gần hết tô cháo thì dì Lâm vừa xuống.
Dì thấy cô ăn ngon lành thì bật cười, "Thiếu phu nhân hôm nay ăn có ngon không?"
Cô thấy dì, vui vẻ đáp lại: "Vâng.
Ngon miệng hơn mọi khi.
Làm cháu thấy cũng hơi lạ vì mọi bữa cháu ăn giờ này không được."
Dì Lâm tiến vào bếp, đang có ý định lau chùi một chút, nghe Nguyệt Độc Nữ nói thế liền đứng lại.
Dì cười hiền từ, "Phu nhân ăn ngon là tốt rồi, là thiếu gia dậy sớm nấu cho cô đấy."
Nguyệt Độc Thất đang chuẩn bị đưa miếng súp lên miệng thì dừng lại, cô nhìn sững dì Lâm, "Sao ạ? Là Hạc Cảnh Thần nấu cho cháu?"
Dì Lâm chỉ gật đầu song quay đi làm việc của mình.
Còn cô vẫn hơi đực ra, vậy mà hắn một mực bảo dì Lâm làm.
Đúng thật là!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!