Chương 17: Không Vừa Ý

Tất nhiên kết quả sau một hồi mắt đối mắt với bà Hạc, Nguyệt Độc Thất chẳng cách nào cự tuyệt nỗi nữa.

Đành gật đầu đồng ý, để Hạc lão phu nhân này tuỳ ý xai người sửa soạn cho cô.

Nguyệt Độc Thất tuy luôn bị hắn ví như rắn độc, nội tâm cô lúc nào cũng phức tạp.

Nhưng đối với bà Hạc, cô cuối cùng cũng chỉ là một chú thiên nga trắng với tâm hồn thuần khiết mà thôi.

Vì lẽ đó bà đã kêu người mang ra cho cô một chiếc đầm trắng bó với các nhũ kim tuyến lấp lánh.

Một bộ cánh cực kì phù hợp với cô, tôn lên từng đường cong cơ thể tuyệt hảo của cô đồng thời tượng trưng cho tấm lòng trong sáng ấy.

Song, bà còn bảo người làm cho cô một kiểu tóc phù hợp nhất.

Bọn họ cũng nhanh chóng làm theo.

Kết quả là một mái tóc búi với một vài lọn tóc thả rơi tự nhiên được uốn xoăn bồng bềnh.

Cô được cho đeo đôi bông tai cũng có màu bạc rất lấp lánh, nhìn liền biết đó là bạc thật.

Dưới cổ đeo thêm một sợi dây chuyền đính đá quý nhỏ cũng long lanh không kém.

Người ta hay bảo cuộc đời của con gái chỉ có duy nhất một ngày được làm nữ hoàng chính là ngày kết hôn.

Nhưng nhìn Nguyệt Độc Thất lúc này cũng có khác biệt với ngày huy hoàng ấy bao nhiêu đâu chứ?

Bà Hạc mỉm cười hài lòng với suy nghĩ tin rằng cô sẽ là người tỏa sáng nhất đêm tiệc cùng danh xưng "Hạc thiếu phu nhân".

Sau đó cô cùng bà Hạc ngồi lên một chiếc xe hơi đi thẳng đến nơi tổ chức tiệc.

Trước khi đi cô còn đàng hoàng nhắn cho hắn một tiếng: "Em đi cùng mẹ đến tiệc.

Anh đừng lo lắng!"

Nhưng cũng mãi lâu sau không thấy hắn xem hay trả lời, đoán là hắn rất bận nên cô cũng không tiện nói gì thêm.....

Bữa tiệc được tổ chức rất linh đình vào lúc sáu giờ chiều tại một nhà hàng sang trọng.

Qua khung cửa sổ ô tô cô có thể nhìn thấy rất nhiều "ông to, bà lớn" ăn mặc cao quý bước vào trong nhà hàng.

Đang cảm thấy hơi lo lắng thì đột nhiên bà Hạc đưa tay bắt lấy tay cô.

Cô quay sang nhìn bà ấy, bà gật đầu nhẹ với cô một cái chủ ý muốn nói cùng vào thôi.

Nguyệt Độc Thất ngoan ngoãn nghe lời đi theo.

Từ khoảnh khắc cô và Hạc lão phu nhân bước xuống xe đã tập trung biết bao nhiêu con mắt giáng vào.

Bọn họ theo thói quen xôn xao bàn tán.

"Kia kia! Đấy có phải là Hạc lão phu nhân trong truyền thuyết không!? Người đàn bà quyền lực bậc nhất giới thượng lưu ấy!"

"Chính xác rồi còn gì? Tôi tham gia tiệc lần này của Hạc gia đều là vì nghe bảo bà ấy sẽ tham gia."

"Thật sang trọng! Khí thế của bà ấy cao sang ngút trời kìa!"

Nguyệt Độc Thất nhận mình là tai khá thính.

Cô nghe rõ mồn một từng chữ, từng lời mà bọn họ nói về mẹ chồng cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!