Nguyệt Độc Thất nghe Tiệp Như nói thế liền ngớ người.
Môi hơi run, cô lắc đầu liên tục, "Không đâu! Tớ không thể thích hắn được!"
Tiệp Như nhướng mày, cô nàng hỏi ngược lại: "Tại sao? Là cậu không thích hắn hay ép bản thân không thích hắn?"
Đôi bàn tay cô càng lúc càng nắm chặt chiếc chăn trắng ngần, phút chốc bị rơi vào trầm tư.
Đúng là thế thật rồi.
Điều mà Tiệp Như nói có lẽ hoàn toàn đúng.
Là cô không cho mình được cơ hội để mở lòng với hắn.
Tiệp Như nhìn cô hồi lâu, thở ra một hơi trông bất lực, "Đừng nghĩ nữa.
Cậu nên nghỉ ngơi đi.
Cả ngày hôm nay tớ sẽ ở đây với cậu, không cho ai động đến Tiểu Độc Nữ nhà tớ hết!"
Nguyệt Độc Thất nhẹ gật đầu, ngước mắt lên nhìn Tiệp Như, cô mỉm cười rồi để bản thân nằm xuống.
Dần dần mi mắt bắt đầu nhắm nghiền, mặc cho thế giới bên ngoài hỗn loạn cỡ nào.
Cô chỉ muốn tịnh tâm lại thôi!
...
Tiệp Như bẻng lẻng xuống dưới lầu, cô nàng định rót cho bạn thân một cốc nước.
Nguyệt Độc Thất đã chợp mắt được hồi lâu nhưng ban nãy đột nhiên cả người có chút nóng khiến Tiệp Như lo lắng.
Tiệp Như là người lịch sự, đồ nhà người khác cô cũng chẳng tuỳ ý lấy danh nghĩa gì để đụng vào.
Chỉ bảo lại với dì Lâm: "Dì, rót giúp Độc Thất một ly nước ấm ạ."
Dì Lâm thấy cô là người hiền lành, còn rất quan tâm đến cô chủ.
Gật đầu cười rồi đi lấy nước ngay.
Nhưng chỉ ngay sau khi dì Lâm đi, từ ngoài phòng khách bỗng dưng vô cùng ồn ào.
"Tôi đến mà một chút tiếp đón cũng không có?" Nghe ra là giọng nữ, Tiệp Như lấy làm lạ bèn đi lên nhà xem thử.
Đứng trước mắt Tiệp Như là hình ảnh một cô gái ăn mặc rất nóng bỏng, tay xách túi hiệu, mắt đeo kính râm đắt tiền.
Tiệp Như biết vừa rồi Nguyệt Độc Thất và Hạc Cảnh Thần cãi nhau vì một thông tin e là có kẻ thứ ba.
Vốn là người thông minh, trong đầu cô nàng đã nảy sinh nghi hoặc.
"Xin lỗi, cho hỏi cô là?" Tiệp Như khẽ hắng giọng.
Cô ta nghe thấy tiếng của Tiệp Như, tay nhẹ nhàng kéo thấp kính râm xuống để nhìn cho rõ.
Ôi chào! Cái gì chứ mấy loại tiểu thư làm bộ làm tịch này Tiệp Như chẳng ưa tẹo nào!
Không trả lời cô ngay, ả ta nhếch mép: "Lại tôm riêu, tôm tép nào muốn đối đầu với tôi à? Cái người được mọi người gọi là Hạc thiếu phu nhân tôi còn trị được, ở đâu ra loại người nhà quê hám của mà muốn trèo cao vậy?"
Tiệp Như nhíu mày, có chút khó chịu trong lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!