Chương 49: Tôi Sẽ Chịu Trách Nhiệm

"Mới sáng sớm mà ai đã ồn ào quá vậy?"

Hạ Lưu nghe thấy tiếng chửi bới ầm ĩ, cô ta nhăn mặt khó chịu từ trong ngực Phó Từ đi xuống dưới lầu.

Ở bên ngoài, Trình Kha lúc này đang bị bảo vệ chặn lại nhưng miệng anh ta vẫn không ngừng chửi bới.

"Tiện nhân Hạ Lưu! Mau ra đây ngay cho tôi!"

"Đồ lừa đảo! Cô đúng là con đàn bà lăng loàn! Đào mỏ!"

Giọng nói này sao mà quen quá vậy?

Hạ Lưu thầm cảm thấy chột dạ, chẳng phải bên ngoài là tên Trình Kha hay sao? Tại sao hắn ta lại ở đây?

Phó Từ lúc này cũng bị tiếng ồn ào làm thức giấc, vừa đi ra khỏi phòng đã thấy Hạ Lưu sắc mặt tái xanh nhìn xuống dưới lầu, anh ta tiến tới hỏi.

"Có chuyện gì vậy?"

Hạ Lưu giật mình.

"Không có chuyện gì đâu... anh vào phòng đi."

Cô ta đẩy Phó Từ vào phòng, nhưng Trình Kha đúng lúc này lại nhìn thấy bọn họ, anh ta chỉ thẳng vào mặt Hạ Lưu mà mắng.

"Đồ tiện nhân ti tiện! Cô câu được thằng khác liền bỏ tôi à? Đồ đàn bà lăng loàn chuyên đi mồi chài đàn ông!"

Phó Từ cau mày đi xuống.

Hạ Lưu cắn răng đi theo sau anh ta, trong lòng thầm nguyền rủa Trình Kha, tại sao tên khốn này lại biết cô ta ở đây mà tới phá hỏng chuyện tốt cơ chứ?!

"Anh là ai? Tại sao lại đến đây rồi nói lăng lung tung?"

Trình Kha liếc qua Phó Từ một cái, dáng vẻ này chả trách Hạ Lưu lại không lợi dụng mồi chài.

Vừa nhìn là đã biết trăng hoa bay bướm, đàn ông cùng một giuộc anh ta làm sao mà không nhận ra nhau.

"Tôi chính là bạn trai của Hạ Lưu! Cô ta moi hết tiền của tôi rồi chạy trốn! Anh cũng cẩn thận không có một ngày cũng bị cô ta lừa không còn lại gì đấy!"

Phó Từ nhìn Trình Kha một thân rách rưới bẩn thỉu, bán tín bán nghi.

Còn Hạ Lưu chột dạ ở một bên bấy giơg mới lớn tiếng mắng.

"Đồ ăn mày! Anh đừng có ở đây mà ngậm máu phun người! Tôi không hề quen biết anh!"

Trình Kha biết ngay là Hạ Lưu sẽ phủ nhận mà, nhưng anh ta còn lâu mới để cho cô ta đạt được mục đích.

"Tiện nhân, cô tưởng là cô phủ nhận mọi chuyện thì có thể thay đổi sự thật được hay sao? Cô đừng quên là cô từng thề thốt rồi nói với tôi những gì đấy."

Vừa nghe anh ta nói thế, người cô ta thoáng run lên nhưng vẫn cố cứng miệng chối cãi.

"Anh đừng có mà thấy sang bắt quàng làm họ! Tôi không bao giờ quen biết loại người như anh! Từ, anh mau đuổi anh ta ra khỏi đây đi..."

Cô ta nắm lấy cánh tay Phó Từ.

"Muốn đuổi tôi ra khỏi đây? Đừng mơ! Hạ Lưu, hôm nay tôi sẽ cho tất cả mọi người chiêm ngưỡng bộ mặt thật giả dối của cô!"

Trình Kha lấy ra một xấp ảnh trong túi áo rồi tung ra.

Trong ảnh chính là Hạ Lưu, mỗi bức ảnh cô ta đều đi với mỗi người đàn ông khác nhau, còn toàn là nhưng hành động thân mật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!